Thẩm Xán tìm thấy Quý Quân Húc khi anh đang ngồi cùng Đường Tiêu Vân tại quán cà phê trong trường học, tay anh nắm lấy bàn tay Đường Tiêu Vân.
Bọn họ ngồi cùng nhau, hài hòa như một bức họa, Thẩm Xán không dám đến gần, sợ nghe thấy lời ngon tiếng ngọt của hai người gian; cũng không dám tìm Quý Quân Húc để xác nhận, sợ nghe được câu trả lời là khẳng định.
“Sao lại đứng ở ngoài cửa không đi vào vậy?” Úc Vệ Hằng gặp Thẩm Xán đứng ngoài cửa sổ, theo ánh mắt cậu nhìn tới cửa sổ đối diện thì thấy Quý Quân Húc và Đường Tiêu Vân,“Không phải chú không biết bọn họ thực sự cùng một chỗ đấy chứ, chưa kể các chú ở cùng nhà như vậy mà Quý Quân Húc thực sự một chút tin tức cũng chưa lộ ra?”
Thẩm Xán không đáp chỉ nhìn hai người kia.
“Đi thôi, đi vào, đừng đứng ở ngoài này.” Úc Vệ Hằng đem Thẩm Xán kéo vào quán cà phê, đi đến trước bàn Quý Quân Húc,“Tôi ngồi cùng có phiền không?”
“Không ngại, ngồi đi.” Quý Quân Húc đưa tay mời.
“Náo nhiệt thế, tụ hội cũng không bảo mình?” Hai người vừa ngồi xuống, Phú Phàm liền từ nơi khác kéo ghế dựa chen lại đây.
“Cậu bận rộn như vậy, lại bao nhiêu oanh oanh yến yến vòng quanh chúng mình đâu dám quấy rầy.” Đường Tiêu Vân chỉ chỉ ba bốn nữ sinh bàn bên cạnh.
“Làm gì mà trong lời nói đầy ghen tuông thế hả, quả này không thể được, cậu là bạn gái của anh em tôi, tôi là người có nguyên tắc nhá.”
“Cho cậu đẹp mặt”
Úc Vệ Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/147446/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.