Sau khi nắm được điểm yếu Quý Quân Húc là đồng tính luyến ái, thái độ của Thẩm Xán đối với anh càng dịu đi, không còn vừa thấy mặt đã xù lông nhím như trước.
Sinh nhật 18 tuổi của Quý Quân húc trong nháy mắt đã đến, Thẩm Khang Viễn dự định tổ chức thật hoành tráng, mời hết thảy bạn học, cùng nhiều đối tác kinh doanh, ông có ý muốn tuyên bố cho mọi người biết Quý Quân Húc chính thức trở thành người nhà họ Thẩm.
“Không phải họ Quý này là con riêng của cha ông đấy chứ? Hắn cứ được nâng bi như thế.” Hồ Vân Bằng nói.
Nghe vậy Thẩm Xán liền xụ mặt xuống: “Ông nói anh ta sao cũng được, nhưng không cho phép cậu động đến cha mẹ tôi.”
“Là, là… ai chẳng biết bác trai Thẩm bác gái Thẩm tình nghĩa sâu nặng, vợ chồng đằm thắm, làm sao có chuyện có con rơi được.” Tuần Hữu vội giảng hòa. “Có điều ông không cảm thấy rằng bác trai Thẩm thật sự đối xử rất tốt với Quý Quân Húc sao? Không sợ những thứ khác, chỉ sợ hắn ra vẻ tội nghiệp để lấy lòng thương hại của bác, muốn làm tu hú chiếm chỗ chim khách.”
Thẩm Xán nhìn vào giữa hội trường, Quý Quân Húc rất rạng ngời đi theo cha mình cười nói chúc rượu bồi mọi người, trong lòng cậu không phải không nổi sóng, cậu hừ lạnh một tiếng: “Yên tâm đi, anh ta không có bản lĩnh đó đâu.”
“Chưa chắc, diễn xuất không kém trên truyền hình sao?” Có lẽ Hồ Vân Bằng không có ý xấu, đơn giản chỉ nhắc nhở Thẩm Xán chú ý, dù sao lũ bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tu-tim-duong-chet/147424/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.