Đến tối Tam hoàng tử mới trở về, chàng chưa cởi quần áo đã ôm lấy A Na Gia. Trên quần áo chàng vẫn mang theo hơi lạnh khiến A Na Gia rùng mình: "Điện hạ, quần áo... rất lạnh."
Lý Cánh nói: "Được, vậy ta cởi ra."
Nhưng không chỉ cởi quần áo Lý Cánh mà còn cởi luôn cả quần áo A Na Gia.
Lý Cánh khiến A Na Gia không kiềm chế được mà rên rỉ, Lý Cánh thấp giọng cười: "Sao lại rên rỉ lớn thế, thích hả?"
A Na Gia chỉ có thể thở dốc, nói ngắt quãng: "Nhẹ... Nhẹ chút"
"Không thể nhẹ được, nàng thích như vậy mà", nói xong Lý Cánh còn đâm sâu hơn, mạnh hơn.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái |||||
A Na Gia chỉ biết chịu đựng, không thể ngăn cản sự xâm nhập của chàng.
Khi A Na Gia sắp ngất Lý Cánh mới phóng thích, sau đó hôn lên gáy A Na Gia rồi dịch ra.
Lý Cánh lật người A Na Gia lại, thấy khuôn mặt nàng giàn giụa nước mắt. Lý Cánh cúi đầu, muốn hôn nàng lại thấy đôi môi nàng bị mình cắn chảy máu, chỉ có thể vuốt tóc mai nàng, khẽ hỏi: "Nàng có hận ta không?"
A Na Gia nghe chàng hỏi thì cố gắng mở to mắt, muốn nói với chàng: "Không... Không hận, điện hạ." Dù sao chàng cũng đã cứu Long Sơn, cũng cứu nàng.
Lý Cánh chạm lên mặt nàng, thấy nước mắt nàng đã lạnh, nói: "Được rồi, ngủ đi."
A Na Gia không cố gắng nữa, nhắm mắt lại.
A Na Gia cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tac-nhung-nho/2997573/chuong-6.html