Gần đây Lý Cánh dường như nhàn nhã hơn nhiều, cả ngày đều "làm" với A Na Gia. Nàng có chút quá sức, không chịu được nữa đẩy người đang định hôn mình ra, nói: "Điện hạ, thiếp mệt quá..."
Lý Cánh không hôn được nàng thì hôn bàn tay nàng đang ngăn chàng, nhìn bộ dạng đáng thương của A Na Gia, cười nói: "Sao nàng lại mệt mỏi, rõ ràng người động luôn là ta."
"Vậy điện hạ nhất định rất mệt, chúng ta nghỉ một chút đi."
Lý Cánh đến gần A Na Gia, nói: "Nhưng ta không mệt."
Khi cánh tay Lý Cánh đang định sờ xuống miệng nhỏ bên dưới của A Na Gia thì ngoài cửa có người báo: "Tam điện hạ, bệ hạ triệu kiến người."
Dục vọng của Lý Cánh tản đi rất nhanh, chàng mặc lại quần áo cho A Na Gia, hôn lên trán nàng, nói: "Chờ ta trở lại."
A Na Gia gật đầu, nhìn Lý Cánh biến thành Tam hoàng tử im lặng không nói lời nào cũng khiến người khác sợ hãi.
Đọ🅲 🅲🅗í🅝🅷 🅲🅗ủ 🅽🅗🅰🅝🅷 🅽🅗ấ🅣 ở 🅦🅰🅣🆃🅟🅰🅓 🅝🅷🅐🆃🅣🅸🅔🆄🅚🅷🅤🆈🅝🅷🅠🆄🅞🅲
Sau khi Lý Cánh đi, A Na Gia đứng dậy, nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, nhẩm tính ngày. Mười ngày nữa là đầu tháng sau, không biết Long Sơn thế nào, cũng không biết nàng có thể gặp lại chàng ta thêm lần nào nữa không.
Trong sân, Tiểu Đào và mấy tiểu cung nữ đang làm diều. A Na Gia đứng bên cạnh tò mò quan sát.
Tiểu Đào hỏi: "Cô nương, người muốn làm thử không?"
A Na Gia nhìn, lắc đầu nói: "Ta không."
"Không sao, nô tỳ dạy người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-tac-nhung-nho/2997563/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.