Sau một hồi ồn ào, trời đã sắp vào đêm.
Vòm trời như được phủ lên một lớp màn ái muội, nom như khuôn mặt đỏ bừng của thiếu nữ. Mây cuối chân trời thưa thớt, phóng mắt nhìn có thể thấy tịch dương cuồn cuộn như nước bao trùm lên trên mặt hồ trông như tấm gương khổng lồ vô tận kia.
Ninh Ninh bọc mình trong cái áo choàng của Bùi Tịch, cả người như chìm trong một tấm vải bông to rộng. Thấy có vẻ thú vị, cô thích thú khua khua hai vạt tay áo như đang biểu diễn kinh kịch làm cho từng đợt gió lạnh thấm đẫm hương thơm cuộn lên.
Cô chỉ bị ướt đến eo, tuy rằng có bị nước ở thác bắn vào người nhưng không đến nỗi ướt như chuột lột. Bùi Tịch ban nãy vùi mình xuống nước nên bây giờ cả người hắn đang ướt sũng, mái tóc đen dài rối bù đằng sau lưng đang ướt dầm dề nhỏ nước tong tỏng nom như những con rắn nước uốn éo bò lên cổ hắn.
Không biết là do nước trong hồ quá lạnh hay là do nguyên nhân nào khác mà ma khí vốn đang hỗn loạn trong cơ thể hắn đã tiêu biến từ bao giờ, chỉ còn lại một chút tàn dư không đáng kể. Tấm áo choàng nhỏ màu hồng nhạt trên người có mùi hoa dành dành nhàn nhạt làm cho cho hắn bất giác nhớ đến mùi hương trên người Ninh Ninh. Hắn vô thức kéo kéo góc áo.
- Bùi Tịch, đệ có cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ không?
Ninh Ninh bước đi rất nhẹ nhàng, khi nói chuyện thì nghiêng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-oai-tac-quai-o-su-mon-ta-duoc-nam-chinh-tham-thuong-trom-nho/3713002/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.