“Wow,Băng Lưu Ly!” Một hắc y nhân che mặt khẽ kêu một tiếng,từ trong ngực lấy ra một cây kìm sắt lớn đặc chế,thật cẩn thận dò hướng Lưu Ly Quan Âm phát ra tia sáng dưới ánh trăng.
Kìm sắt chính xác kẹp lại hai bên Lưu Ly Quan Âm,hắc y nhân từ từ đem Lưu Ly Quan Âm nâng lên, sau đó đem nó ra bên ngoài di chuyển về phía mình ——
“Dừng tay!”
“A ——” Hắc y nhân sợ hãi kêu một tiếng,nhất thời cầm không được kìm sắt nặng,rầm một tiếng,không chỉ là kìm sắt rớt xuống đất, ngay cả Lưu Ly Quan Âm cũng rơi nát bấy.
“Xem đi,đã sớm nói không được.” Hà Tế chịu không nổi ngáp một cái,khóc không ra nước mắt nhìn sang Tề Diễn, “Ta muốn trở về ngủ, ngày mai ngươi đáp ứng cho ta tiền cũng đừng quên.”
“Đáng ghét,ta không tin!” Tề Diễn tức giận nhặt lên kìm sắt,dùng sức đạp vài cái lên Lưu Ly màu sắc rực rỡ trên mặt đất để hả giận “Ta nhất định phải nghĩ được biện pháp, bằng không ngày mai đi Tư Đồ phủ sẽ không có ý nghĩa.”
Hà Tế nhìn hắn một cái, “Món đồ kia quan trọng với huynh như vậy à?”
“Dĩ nhiên!” Đang mang mặt mũi của hắn đấy!
“Nếu như nói......” Hà Tế khó được ngừng lại, lại đem phải lời sắp ra khỏi miệng nuốt trở về, “Quên đi.”
“Cái gì?” Tề Diễn hồ nghi hỏi tới
“Tốt.” HàTế buông tay, “Nếu như chúng ta trực tiếp đòi Tư Đồ Dịch,huynh cảm thấy hắn có thể cho hay không?”
“Không thể nào.” Đây chính là đồ gia truyền Tư Đồ gia, Tư Đồ Dịch làm sao có thể có dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-nhan/146882/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.