Tức giận lớn tiếng đuổi nô bộc đep súp đến,hơn nửa huynh trưởng đến hỏi thăm hắn đóng cửa không đáp lại,Tư Đồ Trúc Lưu bộc phát tính tình,cuối cùng mới hơi bình phục lòng mình.
Hắn có chút hối hận bản thân thất khốngnhưng hắn không có biện pháp khống chế mình,hắn bản thân có tình cảm với Sở liệt,cho nên hắn phải làm như vậy mới có thể để cho chính mình thanh tĩnh, hắn phải hận Sở Liệt,ghét Sở Liệt...... Chỉ có như vậy mới có thể không yêu hắn.
“Lưu Ly oa nhi, đang suy nghĩ gì?”
Một trận gió mát thổi qua,Tư Đồ Trúc Lưu lập tức quay đầu nhìn về phía thanh âm vang đến. Chỉ thấy cửa sổ phòng hắn bị mở lớn,Sở Liệt thoải mái nhảy vào.
Tư Đồ Trúc Lưu lập tức lấy ra chủy thủ lúc trước dùng hộ thân, “Cút!”
Sở Liệt nhướng lên lông mày, không để ý động tác không mang tính chất uy hiếp kia.
Hắn từng bước thong thả đi về phía hắn,Tư Đồ Trúc Lưu thì sợ được rút lui một bước.
“Không cho phép tới đây, ngươi tới nữa, ta liền giết ngươi!”
Sở Liệt chắp tay chậm rãi đến gần,hoàn toàn không để ý tới chủy thủ sắc bén trong tay Tư Đồ Trúc Lưu. Hắn vững vàng lộ ra khí thế tự tin, ép tới Tư Đồ Trúc Lưu cơ hồ thở không nổi.
“Ta, ta...... Ngươi tiến lên trước một bước nữa,ta sẽ gọi người đi vào bắt ngươi, ta......”
Thấy cước bộ Sở Liệt không chút do dự không ngừng tiến tới gần,Tư Đồ Trúc Lưu vội vàng há mồm, nhưng lập tức bị hắn dùng sức bắt được hai tay,môi cũng bị thô bạo hôn.
“Buông ra......”
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-nhan/146879/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.