Nói đến đoạn trong phủ Đề Đốc Đồ Hải, ngoài chính thất nhị phòng, ba thê bốn thiếp của lão ra, còn có rất nhiều nô bộc, tạp dịch, trên dưới hơn 100 người không ai được ngoại lệ, phàm là có mũi, có tay chân và biết thở đều phải tập trung trong sân của hậu đường. bến trái già, lão đã dai dùng gốc cây quế làm củi, ninh nhừ thịt con ngao và nhân sâm, già trẻ lón bé đều phải lần lượt đi qua để uống canh.
Mẫ Thiên Tích dẫn bọn Trương Tiểu Biện nấp trong phòng, ghé mắt nhìn trộm ra ngoài, mỗi một người đi qua, Đề đốc Đồ Hải đúng cạnh khẽ nói với Mã đại nhân, đây là ai, là thân quyến cũng thế, là nô bộc trong nhà cũng thế, thân phận, lai lịch đều nói rõ ràng, nhưng trong nháy máy đã kiểm tra hết một lượt, nhưng từ đấu chí cuối vẫn chưa phát hiện ra người nào khả nghi trong đó.
Trương Tiểu Biện thấy con mèo đen chẳng nhúc nhích tí nào, trong lòng đã có chút bối rối. Thấy thần sắc trên mặt Mã đại nhân và Đề đốc Đồ Hải đanh lại, hắn đã hơi chột dạ, nhưng Lâm Trung Lão Quỷ đã nói bạch Tháp chân nhân ẩn nấp trong nàh Đề đốc Đồ hải, làm sao sai lệch được? Xem ra, chưa hẳn hắn ta đã trà trộn vào đám thân quyến, nô bộc, có khả năng như Phan hòa thượng, đào một cái hang ngầm trong vườn để ẩn nấp không hay.
Trương Tiểu Biện đang định tìm một cái cớ để lấp liếm, bỗng nghe Mã đại nhân hỏi Đề đốc Đồ hải: "Người trong quý phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-mieu/1899691/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.