"Diệp Sanh."
Ở trước cổng lên máy bay, người đàn ông phía sau gọi cô, giọng nói trầm ấm khiến cô ngứa ngáy.
Diệp Sanh sửng sốt, vị tiên sinh kia quen cô?
Cô quay người lại, hơi ngẩng đầu, nheo mắt để nhận diện, ừm...không quen...
Suy nghĩ một hồi, cô lấy một hộp kính từ trong túi xách ra, đeo cặp kính cận tròn gọng mỏng 500 độ vào. Sau đó, cô ấy nhìn người đang nhìn cô từ trên cao xuống, ừm... bộ dạng có điểm đẹp.
Cô có chút lúng túng... cô không nhớ ra người trước mặt mình là ai...
"Xin hỏi... anh... là ai?" Cô lắp bắp hỏi.
Trên khuôn mặt điển trai đó hiện rõ sự không hài lòng.
Mọi người xung quanh anh ấy đều lộ ra bộ dáng "Cô tại sao lại không biết anh ấy" hoặc "Anh ấy là ai cô sao lại có thể không biết chứ?"
Diệp Sanh thầm nghĩ, xong rồi xong rồi, đắc tội với ông chủ, đây là cấp trên của công ty xuất bản nào vậy? Nhưng cấp trên cũng không cần biết cô. Là ngôi sao hạng A nào? Nhưng cô không có lý do gì để không biết.
May mắn thay, người đó cuối cùng đã không nói bất cứ điều gì.
Mang theo sự lo lắng, Diệp Sanh lên máy bay đến Vienna.
Sau khi bay khoảng một giờ, tiếp viên hàng không đi vào khoang hạng phổ thông, đi đến chỗ ngồi của Diệp Sanh, nhẹ nhàng nói: "Vị tiểu thư này, phía trước có một vị tiên sinh muốn gặp cô."
Sau khi suy nghĩ, Diệp Sanh từ chối, có lẽ cô không có người quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-gia-tien-sinh-cua-toi/2895466/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.