Hạ Cẩm Tây cảm thấy có đáp án này là đủ rồi.
Tựa như một đóa hoa mới vừa kết trái, tươi mới, còn non, lông xù xù.
Cô không xác định được đây là đóa hoa gì, cũng không xác định được trái cây này là chua, ngọt hay là đắng, ít nhất ở hiện tại, không ai có thể xác định.
Nhưng cô không sợ thời gian, thời gian có thể phá hủy tất cả, cũng có thể ủ chín tất cả.
Cô biết sức mạnh của số phận, cho nên cô không nôn nóng yêu đương, không nôn nóng đồng ý hoặc là tiếp nhận lời hứa hẹn, trước khi đến thời gian chín mùi, cô chỉ quan sát trái cây này trưởng thành, trong lòng cũng đã đủ vui mừng.
Đột nhiên liền hiểu ra vì sao Trịnh Tiêu khăng khăng nói cô không muốn lên giường, bởi vì có một niềm vui còn vui vẻ hơn nhiều so với □□.
Hạ Cẩm Tây nâng ly rượu lên, lại chạm vào ly của Trịnh Tiêu một chút.
Trịnh Tiêu cầm không chắc, cái ly quơ quơ, rượu đổ ra ngoài một ít, văng lên trước ngực áo.
"Ah......" Hạ Cẩm Tây nhìn chằm chằm ngực cô ấy, "Không xong rồi."
"Không có gì." Trịnh Tiêu chuẩn bị đứng dậy, "Lau một chút là được."
"Cô ngồi đi, tôi gây ra họa đương nhiên tôi phải giải quyết." Hạ Cẩm Tây giơ tay đè Trịnh Tiêu ngồi xuống, lấy tờ khăn giấy, phủ lên ngực Trịnh Tiêu, lau chùi bằng một phương pháp mà người bình thường đều có thể nhìn ra là không bình thường.
Trịnh Tiêu: "......"
Hạ Cẩm Tây ném tờ giấy xuống với tâm tình sung sướng: "Được rồi."
Trịnh Tiêu: "Cảm ơn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-dung-cham/620211/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.