Cơm vẫn chưa làm xong, mùi hương đã lan tỏa toàn bộ sân.
Hạ Cẩm Tây vốn dĩ cho rằng hôm nay mình sẽ không còn cảm xúc kinh ngạc cảm thán gì nữa, nhưng vừa bước vào trong phòng bếp, vẫn là không nhịn được liên tiếp cảm thán.
"Ah, thơm quá à!"
"Sao hai cái nồi đều hầm đồ?"
"Có thể ăn chưa? Còn bao lâu nữa vậy?"
"Cô thật sự tự mình làm hết sao?"
"Tay nghề này của cô có thể mở tiệm cơm nha, Nông Gia Nhạc*."
(*Là một hình thức du lịch trải nghiệm nghỉ dưỡng ở nông thôn.)
"Cô còn nấu cơm theo kiểu củi lửa, sao cô lợi hại như vậy chứ......"
"Chờ tôi phát đạt cũng sẽ làm một cái sân nhỏ, mời cô làm đầu bếp."
"Chưa ăn tôi cũng cảm thấy khá là ngon, nghe mùi vị này chắc không tệ đâu."
Hương vị thật sự rất ngon, mấy năm nay Hạ Cẩm Tây cùng đạo diễn, người chế tác ăn cơm không ít, sơn hào hải vị nào chưa thấy qua, màu sắc mùi vị của đồ ăn rốt cuộc ra sao, không thể giấu được cô.
Trịnh Tiêu chọn nguyên liệu nấu ăn tươi mới, lúc nấu cũng không dùng quá nhiều gia vị nặng, giữ nguyên hương vị tự nhiên của thực phẩm.
Cô ấy làm cơm không nhiều lắm, hai món ăn mặn, hai món rau, một món canh, còn làm ít sủi cảo.
"Ăn tết luôn là muốn ăn sủi cảo." Trịnh Tiêu nói như vậy.
Hạ Cẩm Tây ôm cái chén nóng hầm hập, cảm giác trong lòng được yên bình.
Hai người mở TV xem chương trình truyền hình trong lúc ăn cơm, không nói chuyện nhiều.
Không có việc gì, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-dung-cham/620197/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.