Thư luật sư đương nhiên chỉ là hù dọa người.
Trong thế giới của người trưởng thành loại hù dọa này tương đương với uy hiếp, có tác dụng kinh sợ nhất định, cho nên ở giai đoạn trước dùng đặc biệt tốt.
Nhưng Trịnh Tiêu tỏ thái độ nhẹ nhàng tự nhiên không sao cả kia, làm Hạ Cẩm Tây cảm thấy thư luật sư gửi tới email của Trịnh Tiêu, khả năng chỉ có mấy chữ như sau:
Nè, tôi hù dọa cô đó, cô ngoan một chút nha.
Trịnh Tiêu hiển nhiên không ngoan.
Hạ Cẩm Tây mở loa ngoài di động, trở về giao diện, mở ghi chú ra: "Chào cô, xin mời nói ra tên họ thật, số chứng minh thư."
"Sao?" Trịnh Tiêu đối với chuyện này vẫn rất rõ ràng, "Muốn kiện tôi à?"
Hạ Cẩm Tây kéo kéo khóe miệng, không trả lời.
Miệng Trịnh Tiêu lại lẩm bẩm lên, Hạ Cẩm Tây nghe biết được, cô ấy đang ăn cái gì đó.
"Xin lén giải hòa," cô ấy nói, "Chúng ta gặp mặt nói đi."
Hạ Cẩm Tây nhướng mày, cảm thấy mình thật đúng là không dễ dàng.
Cô còn ngừng ở giao diện ghi chú: "Thời gian, địa chỉ."
Trịnh Tiêu: "Theo thời gian của cô, địa chỉ cô chọn, tôi đều có thể."
Trịnh Tiêu đáp thật sự ngoan, Hạ Cẩm Tây hoảng hốt trong nháy mắt.
Lúc trước hai người hẹn nhau rất nhiều lần, khi vừa mới bắt đầu, Hạ Cẩm Tây cũng sẽ dò hỏi ý kiến của Trịnh Tiêu, Trịnh Tiêu từ trước đến nay đều trả lời theo cách này.
Sau đó Hạ Cẩm Tây cũng không hỏi nữa, tất cả đều do cô định, Trịnh Tiêu chưa từng đưa ra dị nghị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tac-dung-cham/620167/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.