Chương trước
Chương sau
Là một đạo tặc đối với nghề nghiệp thợ săn phải nói là ghét cay ghét đắng, kĩ năng chạy trốn của đạo tặc quá nhiều, để tránh khỏi khả năng này của đạo tặc nên khả năng truy tung của thợ săn được tăng mạnh, năng lực ngăn ẩn thân, hơn nữa năng lực đơn chiến so với chiến sĩ cũng không kém, khi đấu cùng đạo tặc khiến cho thợ săn trở thành tử địch của đạo tặc, đạo tặc tình nguyện đắc tội cùng những nghề khác nhưng tuyệt đối không muốn đối đầu cùng một tên thợ săn, nếu mà chọc giận hắn khiến hắn dùng một sủng vật truy tung theo, đem ngươi giết chết thì đúng là khiến cho người khác tức chết.

Nếu trên đường gặp phải thợ săn thì Tiêu Ngự nguyện cùng hắn né tránh chứ hoàn toàn không muốn giao thủ.

Nhưng trời không chiều lòng người, Tiêu Ngự vừa mới giết chết một tên đang định chuẩn bị rời đi thì tiểu đội sáu người kia đã phát hiện ra hắn, một con báo hoa ban đang nhìn hắn chằm chằm.

- Chính là hắn,chính là đạo tặc kia.

- Giết chết hắn! - Sáu người phẫn nộ hét.

Nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của bọn họ, Tiêu Ngự mới nhớ ra chính mình từng đánh lén bọn họ, thật là oan gia ngõ hẹp, lại đối đầu cùng bọn họ lần nữa, hiện tại trong đội ngũ của bọn họ có hơn một thợ săn xem ra là vì Tiêu Ngự mà chuẩn bị.

Báo săn hoa ban vù một tiếng, tựa như là một mũi tên phóng về phía Tiêu Ngự, cơ nhục bốn chi không ngừng chuyển động, tràn đầy mĩ cảm, tốc độc cực nhanh, sáu người phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo, vây quanh Tiêu Ngự

Tiêu Ngự ánh mắt dừng tại trên tên thợ săn trong sáu người, cầm cung tên trong tay.

"Tên thợ săn chết tiệt." Tiêu Ngự buồn bực mắng một tiếng, cật lực bỏ chạy, mở một lọ phong tốc hoàn dùng vào.

Báo săn hoa ban đúng là tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đạt tới tốc độ cao nhất, càng ngày càng tiếp cận Tiêu Ngự, báo của thợ săn đúng là một loại sủng vật có sức mạnh bộc phát rất mạnh, trong một trăm dặm tốc độ tuyệt đối là mạnh mẽ nhất, trong khi phần lớn người bình bình thường chỉ có khoảng mười mấy điểm tốc độ thì báo hoa ban đã có hơn sáu mươi mấy điểm, cứ việc dùng tốc phong hoàn dược nhưng mà tại phương diện di động tốc độ Tiêu Ngự hoàn toàn không có khả năng so sánh cùng n, khuyết điểm duy nhất của nó là sức bền rất kém, qua hơn trăm dặm thì tốc độ sẽ đột ngột suy giảm.

Muốn chạy hơn trăm dặm đúng là rất khó khăn, trong nháy mắt con báo hoa bam đã tới trước mặt Tiêu Ngự, thân thể phóng về phía Tiêu Ngự, nếu để nó nhào tới cộng thêm đám người phía sau đang đuổi theo khẳng định Tiêu Ngự phải chết không nghi ngờ.

Cái khó ló cái khôn, Tiêu Ngự thân thể đột nhiên xoay chuyển, tay phải xoay Xà Nha chủy thủ bôi chất độc xà hạt thảo làm chậm lại, thành hình vòng cung quét qua người báo hoa ban tạo thành một vệt máu tươi.

Tiêu ngự vững vàng rơi xuống đất, vai đau đớn, trong lúc né tránh Tiêu Ngự đã bị con báo cào trúng, bay ra trên đầu Tiêu Ngự hơn hai mươi điểm thương tổn, cũng may mà công kích của báo hoa ban cũng không cao.

Chất độc của xà hạt thảo cũng có hiệu quả, tốc độ cuả hoa ban báo đột nhiên suy giảm.

Sau khi Tiêu Ngự rơi xuống đất cũng không có dừng chân, cất bước chạy đi, mấy người phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo, phóng ra ma pháp. Tiêu Ngự cũng thấy rõ ràng trong đó có một ma pháp băng cầu, nếu mà bị đánh trúng chắc mất đi nửa mạng.

Tật Phong bộ!

Mở ra Tật Phong bộ ngăn cản công kích ma pháp hắn liến hướng ra bên ngoài rừng cây chạy đi, phía sau, hoa ban báo hướng theo hắn truy tới, dù đã trúng độc nhưng mà tốc độ của nó vẫn vô cùng kinh người.

Sáu người phía sau không nhìn thấy Tiêu Ngự tất cả đều gắt gao bám theo hoa ban báo bởi vì nó có thể nhận ra mùi của Tiêu Ngự khi mà hắn tiềm hành để truy tung, chỉ cần một lát sau, tác dụng của Tật Phong bộ biến mất thì tất nhiên Tiêu Ngự cũng sẽ hiện ra thân thể thôi.

Sau khi dùng tốc độ nhanh nhất hướng ra bên ngoài, khoảng cách của Tiêu Ngự và người phía sau càng lúc càng lớn chừng hơn hai mươi lăm dặm, sát sau hắn vẫn là hoa ban báo có lẽ chỉ khoảng hơn ba dặm, con báo này vẫn kiên trì theo đuôi không bỏ, Tiêu Ngự rất có khả năng bị đuổi đến chết, hắn đã động sát tâm với con báo này.

Với công kích vừa rồi của mình với hoa ban báo lại nghe hệ thống nhắc nhở.

Báo săn hoa ban: sinh vật triệu hoán, Cấp 13, am hiểu truy tung. Công kích Tê Giảo (Cắn xé).

Không có giáp lại chỉ có hơn năm trăm điểm máu xem ra cũng yếu, Tiêu Ngự quay đầu liếc mắt nhìn sáu tên phía sau, muốn giết chết hoa ban báo trước mắt cũng không dễ.

Trạng thái Tật Phong bộ biến mất, trong đôi mắt tiêu ngự hiện lên ánh lạnh, trong một khắc này đột nhiên dừng lại xoay người, công kích với con hoa ban báo đang xông lên.

Tạc Kích!

Tay phải tiêu ngự dùng công kích đâm rất hung mãnh vào đầu hoa ban báo, vai trái cũng bị nó công kích một chút

Lực tác dụng lẫn nhau, Tiêu Ngự dù không có đánh sâu vào nhưng tốc độc của hoa ban báo cũng cao nên khiến cho tác dụng của công kích tăng lên, lần này làm cho hoa ban báo vô cùng choáng váng.

Phản Thủ Bối Thứ!

Cơ nhục toàn thân Tiêu Ngự căng lên, chủy thủ tay phải hướng lưng hoa ban báo hung mãnh đâm xuống.

Phốc, Máu tươi bắn ra tạo thành hơn ba trăm điểm thương tổn bay ra từ trên đầu con thú.

Bối Thứ!

Lại hơn trăm điểm thương tổn, hoa ban báo rên lên một tiếng ngã ra mặt đất, mấy tên phía sau nhìn cảnh này vô cùng kinh sợ, vài đạo ma pháp hướng Tiêu Ngự rơi xuống. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Độn Hình!

Tiêu Ngự ngăn cản ma pháp, biến mất trong tầm nhìn của mọi người, thấy vậy cả sáu người cùng dừng lại.

- Săn báo chết?

- Ngươi có thấy động tác của hắn không?

Thợ sắn lắc đầu trong lòng rất khó chịu, bọn họ một mực truy theo sau lưng tốn bao nhiêu là thời gian vậy mà báo săn lại chết trên đất, 500 máu mà không chịu nổi một kích sao?

Chung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, sáu người nhìn thi thể hoa ban báo trên mặt đất, cảm giác lạnh lẽo tràn trong ngực, dù biết kĩ năng chưa hồi lại thì đạo tặc sẽ không có ra tay nhưng tất cả đều có cảm giác uy hiếp, có đạo tặc kĩ thuật cao như vậy ẩn núp tại phụ cận khiến cho tất cả đều không thấy an toàn.

Từ khi Tiêu Ngự hiện hình công kích hoa ban báo đến khi bọn họ truy tới nơi tất cả chỉ mất không có quá sáu bẩy giây nhưng mà chính trong khoảng thời gian đó con báo liến biến thành thi thể trên đất, bọn họ không thể tin nổi tên kia làm sao mà có thể làm được.

Thợ săn nhìn thoáng qua những người còn lại nói:

- Ta cần hơn mười phút mới có thể mang hoa ban báo triệu hồi lần nữa nhưng mà nó rất yếu, sẽ không có khả năng công kích.

- Mọi người rút lui! - Nếu kĩ năng của Tiêu Ngự hồi phục thì bọn họ càng nguy hiểm, ám vu quyết đoán ra lệnh rút lui khong dây dưa cùng tiêu ngự nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.