Chương trước
Chương sau
Tiêu Ngự mò mẫm một lúc ở dưới đất, từ thi thể của Ngân giáp cương thi nhặt lên hai món đồ vật, nhìn một chút.

Cách điểu chế trung cấp dược phẩm giải độc: trung cấp dược phẩm giải độc, có thể chữa trị trung cấp độc tế, giảm thấp hiệu quả độc dươc cao cấp trở lên. Yêu cầu dược thảo, Lận thảo, Vụ Hoa thảo, Du thảo, dược phẩm hoà tan, trung hoà dược phẩm, lưu hoàng.

Cách điều chế trung cấp giải độc này tuyệt đối là vật phẩm cực kỳ hữu dụng, mặc kệ là train level hay pk, tại thời điểm quan trọng có thể dùng để cứu mạng, gặp phải quái vật hay người chời có thể thi triển ra độc dược, có thuốc giải độc có thể khắc chế được độc dược trong tay đối thủ. Tiêu Ngự ước đoán một chút giá thành dùng để điều chế ra một bình trung cấp giải độc, đại khái khoảng 15 kim tệ, giá của mỗi một bình trung cấp giải độc là rất đắt, cũng làm mất đi giá trị thị trường,có điều phương pháp điều chế này vẫn rất có giá trị, bởi vì cái loại trung cấp giải độc này dùng rất tốt.

Tiêu Ngự chuẩn bị điều chế ra mấy bình trung cấp giải độc giữ lại để bản thân dùng là được, vạn nhất gặp phải tình huống trúng độc ngoài ý muốn, vừa hay có chuẩn bị trước.

Ma lực quyền trượng: phẩm cấp, Tử trang. Tấn công 120-123, tinh thần+23, trí tuệ+20 thời gian niệm chú ma pháp rút ngắn 10%, hiệu quả ma pháp+10%, chỉ số ma pháp tăng lên+50, yêu cầu level 15.

- Cái pháp trượng này là đồ của cô, phương pháp điều chế này tôi lấy! - Tiêu Ngự nói, dựa theo hình thức phân phối đồ của những đội ngũ bình thường, mỗi người lấy thứ mà mình cần.

- Ừ! - Triệu Lam Hinh không có ý gì khác, nàng còn chưa nhìn thấy thuộc tính của pháp trượng, nhận lấy nó từ tay của Tiêu Ngự, dò xem thuộc tính của pháp trượng một chút, liền ngạc nhiên.

- Thuộc tính tốt vậy sao?

- Kể như không tồi! - Tiêu Ngự thấy qua những vật phẩm tốt nhiều hơn so với Triệu Lam Hinh, sớm đã không lấy làm lạ rồi. Triệu Lam Hinh liền thay đổi ma lực quyền trượng, nhìn các hạng mục thuộc tính, đều tăng lên một sỗ nhất định.

Tiêu Ngự thì đem phương pháp điều chế trung cấp giải độc học lấy, hai người ở nguyên vị trí sửa sang lại một chút, rồi tiếp tục thăm dò phía sâu trong động mỏ.

Theo đường đi sâu vào trong, Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh cố nhiên phát hiện một ít đường ray sẳt và xe chứa quặng vứt đi, điều đó cho thấy tình cảnh khai thác mỏ quặng lúc đó rất nhộn nhịp.

Phía trước bày ra hơn mười chiếc xe chở quặng, thấp thoáng có vài tên cương thi đang hoạt động ở đó, Tiêu Ngự quay đầu nói với Triệu Lam Hinh:

- cô trước tiên hãy lưu lại đây, chú ý ẩn nấp, ta đi điều tra một chút.

- Ngươi cẩn thận chút.

Triệu Lam Hinh thấp giọng nói.

Nghe được lời quan tâm của Triệu Lam Hinh, trong lòng Tiêu Ngự liền ấm lên, không nói gì cả. Hướng mấy chiếc xe chở quặng tiến tới, vòng tới phía sau một chiếc xe chở quặng.

Có vài tên cương thi cao to từ bên cạnh đi qua, Tiêu Ngự vội vàng mở tiềm hành lên, tiềm phục đi, thân hình mấy tên cương thi này so với tên ngân giáp cương thi Tiêu Ngự gặp lúc trước là tương đương. Có vài tên mặc ngân giáp, còn có một tên mặc kim sắc khải giáp.

Tiêu Ngự quăng cho tên mặc kim sắc khải giáp một cái dò xét.

Kim giáp Cương thi: quái vật đầu lĩnh level 20, Hp 5000. Mặc dù cùng một cấp bậc là đầu lĩnh quái vật, tên kim giáp cương thi này so với tên ngân giáp cương thi mạnh hơn một chút. Tiêu Ngự đếm một lát, ở đây tổng cộng có 5 tên ngân giáp cương thi.

"Con đường này không đi được, phải đổi đường khác." Tiêu Ngự nghĩ thầm, Tiêu Ngự đang định rời đi, ở trong góc có một đạo quang mang kim sắc khiến Tiêu Ngự phải hơi nhíu mắt lại, Tiêu Ngự hướng tới nơi phát ra kim sắc quang mang nhìn một cái, phía xa, nơi cách Tiêu Ngự khoảng 10m. Ở đó có một chiếc hòm màu vàng. Chiếc hòm này được thiết kế rất hoa lệ mà lại sáng bóng, kim quang nhấp nháy. Đồ để ở bên trong tuyệt đối không thể nào quá kém được.

Tiêu Ngự quan sát một lát địa hình xung quanh, đám cương thi này hiển nhiêm vì bảo vệ chiếc hòm nên mới tồn tại. Một tên kim giáp cương thi, năm tên ngân giáp cương thi, muốn vượt qua bon chúng tiến tới mở chiếc hòm kim sắc thực sự là một việc không dễ dàng gì.

Chỗ này có sáu chiếc xe chở quặng, có thể hỗ trợ yển hộ cho Tiêu Ngự.

"động thủ hay không đây" Tiêu Ngự cân nhắc một lúc, tại dã ngoại gặp được hòm mà không mở, đây không phải là phong cách của đạo tặc, kể cả có nguy hiểm, vẫn phải thử xem sao. Tiêu Ngự trược tiên lui trở về, chuẩn bin dặn dò Triệu Lam Hinh một chút rồi mới lại động thủ mở hòm.

- Dò xét thế nào rồi? - Triệu Lam Hinh hỏi.

- Bên đó không thể đi qua được, có điều có một chiếc hòm, ta định mở ra, có điều cần phải có sự trợ giúp của cô.

Tiêu Ngự nói, hắn một mình mở hòm, không nghi ngờ gì sự mạo hiểm còn phải lớn hơn nữa.

- Ngươi muốn ta làm gì?"

- Cô đứng ngoài 30m, nếu như ta bị tấn công, giúp ta chữa thương là được rồi, có điều cô phải cẩn thận bọn nó chuyển hướng mục tiêu.

Tiêu Ngự có chút lo lắng nói, Triệu Lam Hinh khẳng định là không thể đánh bại được đám ngân giáp cương thi đó, nếu như đám ngân giáp cương thi chuyển hướng mục tiêu, đuổi tới Triệu Lam Hinh, Triệu Lam Hinh rất có khả năng gặp phải nguy hiểm.

- Nếu như có tên cương thi nào hướng về ta đuổi tới đây, ta bỏ chạy có lẽ không thành vấn đề, đừng quên ta còn có Nê Chiểu thuật(vũng bùn) và Thuỷ phược thuật(dây trói nước).

Triệu Lam Hinh cười nói.

- Vậy ta đi đây, cô cẩn thận một chút, cẩn thận sẽ giữ được thuyền! - Tiêu Ngự nghĩ nghĩ cũng thấy đúng, Triệu Lam Hinh gặp phải sụ tấn công của cương thi, nếu như đánh không được, bỏ chạy thì không thành vấn đề.

- Ngươi cũng vậy! - Triệu Lam Hinh có chút lo lắng nói, dù sao bên kia quái vật quá nhiều, không những thế đều là đầu lĩnh cấp bậc.

- Ta sẽ chú ý.

Tiêu Ngự nhằm chiếc xe chở quặng từ từ tiến tới gần, sau đó mở tiềm hành lên, mượn sự yểm hộ của xe chở quặng, dần dần tiến gần tới chiếc hòm kim sắc.

Chiếc hòm kim sắc toả ra quang mang dụ hoặc, nghĩ tới trước đây mở hòm thu hoặch được lợi ích, trong lòng Tiêu Viêm rất mong chờ, không biết lần này mở ra được cái gì. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hai tên ngân giáp cương thi đi qua bên cạnh Tiêu ngự, Tiêu Ngự thụt đầu lại, đêm cơ thể giấu phía dưới xe chở quặng, tránh khỏi ngân giáp cương thi.

Ngân giáp cương thi hình như gửi được mùi gì đó, cứ quanh quẩn một chỗ gần Tiêu Ngự.

Hai tên ngân giáp cương thi này cách mình không tới 1m, tim Tiêu Ngự leo lên tới tận cổ họng, cố ép bản thân mình bình tĩnh lại. Khoảng thời gian này bị đủ các thể loại mạo hiểm khiến cho tố chất tâm lý của Tiêu Ngự tăng lên rất nhiều, mắt thấy có nhiều khả năng bị hai tên ngân giáp cương thi phát hiện được, Tiêu Ngự vẫn nằm im tại chỗ không động đậy một chút nào, cố gắng nén ép không hít thở.

Hai tên ngân giáp cương thi cao to hít hít gần đó một lúc, không phát hiện tình ra huống khác thường nào, cuối cùng cũng rời đi.

Tiêu Ngự bình tĩnh hít thở một lúc, mượn sự yểm hộ của xe chở quặng, chậm chạp tiềm hành, khoảng cách với chiếc hòm lại gần thêm được vài mét.

Tiêu Ngự tới được một chỗ có vẻ như kín đáo một chút, ẩn thân ở chỗ có khoảng cách chỉ có 3m so với chiếc hòm kim sắc. Tiêu Ngự tỉ mỉ quan sát quy luật hành động của mấy tên cương thi gần đó một chút, động tác của đám ngân giáp cương thi này nhìn thì có vẻ lộn xộn, nhưng thật ra rất có quy luật.

"10 giây, 15 giây, 20 giây..." Tiêu Ngự một bên ghi lại thời gian, một bên tính toán lộ tuyến hoạt động của mỗi một tên cương thi, tìm cơ hội thích hợp để xuống tay.

Cứ cách 33 giây thì có 2 giây cơ hội để xuống tay, mỗi lần cách 55 giây thì có cơ hội là 5 giây để xuống tay, Tiêu Ngự tỉ mỉ so sánh đối chiếu thời gian một lát, chờ đợi thời cơ thích hợp.

Khoảng trên dưới 55 giây ra tay tương đối thích hợp, ở giữa có một khoảng cách thời gian khá dài, đám cương thi không chú ý tới hòm bảo vật, Tiêu Ngự có thể nhân cơ hội hạ thủ.

Một đạo mục quang sắc bén hướng Tiêu Ngự nhìn tới, Tiêu Ngự có cảm giác như là đã bị nhìn thấu, Tiêu Ngự thuận theo đạo mục quang đó nhìn tới nơi phát ra nó, bản thân mình sao lại quên mất tên gia hoả này, cũng không biết tên kim giáp cương thi này có đặc thù năng lực gì không nữa.

Tiêu Ngự đột nhiên cảm thấy không hay, ánh mắt của tên kim giáp cương thi sau khi quét qua cơ thể của Tiêu Ngự, liền chi li cô loa kêu lên.

"Tên gia hoả này có thể phá được tàng hình" nghe thấy kim giáp cương thi kêu lên cổ quái, Tiêu Ngự trong lòng sợ hãi, chức nghiệp là đạo tặc, hắn lo lắng nhất là loại quái vật có thể phá được tàng hình này.

Kim giáp cương thi vừa kêu lên, mấy tên ngân giáp cương thi bên cạnh lập tức lao bổ về hướng Tiêu Ngự, nhìn thấy năm tên ngân giáp cương thì lao tới, tay trái Tiêu Ngự đổi sang chuỳ thủ đào thoát, một phát đào thoát vượt ra khỏi vòng vây của đám ngâm giáp cương thi đó, mở ra tật phong bộ chạy ra bên ngoài, chỉ vài lần lên xuống liền vượt ra khỏi tầm nhìn của mấy tên cương thi.

Đám cương thi đuổi không kịp Tiêu Ngự, chỉ đành quay lại, vẫn hoạt động bên cạnh hòm bảo vật như cũ.

Lúc đi mở hòm bảo vật cần phải đi vượt qua khỏi tầm nhìn của tên kim giáp cương thi, nếu như kim giáp cương thi nhìn thấy Tiêu Ngự, Tiêu Ngự liền bị phát hiện, điều này không hoài nghi là đã tăng thêm cho Tiêu Ngự độ khó của việc đoạt bảo.

- Nếu như lấy không được, thì không nên miễn cưỡng.

Triệu Lam Hinh nói câu an ủi Tiêu Ngự, bên đó tổng cộng có sáu tên đầu lĩnh, dưới sự chăm chú của sáu tên đầu lĩnh mà muốn mở hòm bảo vật thì không khác gì đoạt thức ăn dưới miệng hổ, độ khó quá lớn, Triệu Lam Hinh không hy vong Tiêu Ngự đi mạo hiểm.

Tiêu Ngự lắc lắc đầu, hắn không thể chịu thua như vậy, phú quý cầu trong nguy hiểm, không vô hang hổ, sao bắt được hổ con? sau khi Tiêu Ngự đợi cho thời gian dừng thi triển của mấy kỹ kết thúc, lại một lần nữa tiến gần tới xe chở quặng. Tiêu Ngự tỉ mỉ quan sát quy luật hành động của kim giáp cương thi, nắm vững lấy quy luật hành động của nó.

Mượn sự yểm hộ của xe chở quặng tránh khỏi ánh mắt của kim giáp cương thi, Tiêu Ngự vượt qua tên kim giáp cương thi đó, lại một lần nữa tới được địa điểm cách chiếc hòm bảo vật khoảng 3m.

"Sau 36 giây, sẽ có cơ hội thứ nhất" Tiêu Ngự yên tĩnh chờ đợi, sau 36 giây, tất cả cương thi sẽ quay người, sức tập trung không còn để trên hòm bảo vật, mà dò xét ra chung quanh. Tiêu Ngự hít sâu một hơi, hướng nơi để chiếc hòm kim sắc từ từ mò mẫm đi tới.

"Chỉ có thời gian 6 giây, phải tăng tốc độ lên" Tiêu Ngự dùng tốc độ nhanh nhất tiến tới gần chiếc hòm bảo vật kim sắc, rồi ngồi xổm xuống bên chiếc hòm bảo vật kim sắc, bắt đầu mở hòm ra.

Tiêu Ngự hít sâu một hơi, mở hòm bảo vật.

Hệ thống: hòm bảo vật đang mở...

1 giây, 2 giây...

"Không kịp rồi." vài giây trôi qua, hòm bảo vật này vẫn như cũ không có phản ứng gì, nếu như mở không được hòm bảo vật, thì sẽ bị đám cương thi đi qua phát hiện, sau lưng Tiêu Ngự mồ hôi lạnh chảy ra, thầm kêu không hay, nhìn thấy kim giáp cương thi đi về phía bên này, Tiêu Ngự nhẫn tâm, bỏ dở giữa chừng việc mở hòm bảo vật, lướt ra sau đống đồ tạp nham phía sau hòm bảo vật trốn vào đó.

Ánh mắt của kim giáp cương thi cùng đám ngân giáp cương thi đảo qua đống đồ tạp nham nơi Tiêu Ngự đang ẩn thân, không phát hiện có gì khác thường, lại quay đâu đi.

Phía sau đống đồ tạp nham Tiêu Ngự nhẫn nại đợi hơn 20 giây, cơ hội thứ hai cuối cùng cũng đến.

Nhìn thấy kim giáp cương thi chuyển người tới nơi khác, Tiêu Ngự từ sau đống đồ tạp nham nhảy ra, chạy đến bên cạnh hòm bảo vật kim sắc, tiếp tục mở hòm bảo vật.

Hệ thống: hòm bảo vật đang mở...

1 giây, 2 giây, 3 giây...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.