Chương trước
Chương sau
Liên tiếp kỹ năng vẫn còn trong thời gian tan băng, cùng Vân Nghĩa đối chiến, làm cho Tiêu Ngự hiểu ra 1 vấn đề rất nghiêm trọng, bản thân luôn luôn theo đuổi khống chế cao, thương tổn cao, quả thật, 2 điểm này là tinh hoa của Đạo tặc, nhưng mà, thủ đoạn công kích của Đạo tặc dường như quá ít, khi đối phó với Vân Nghĩa căn bản không có nổi biện pháp đến gần hắn.

Nếu như đến bên cạnh đối thủ, Đạo tặc quả thật có năng lực khống chế đối thủ và bộc phát mạnh mẽ, nhưng nếu như không có cách nào đến gần đối thủ thì sao đây? Cũng đã có nghĩa là Đạo tặc triệt để đánh mất cơ hội tấn công! Vạn nhất bị class pháp hệ công kích tầm xa dùng ma pháp khống chế, Đạo tặc hẳn chắc chắn phải chết!

Tiêu Ngự còn đỡ hơn 1 chút, có Long Tường Thuật, Đột Tiến, Đột Thứ và mấy cái kỹ năng, Đạo tặc bình thường chỉ có thể lợi dụng Tiềm Hành đến gần đối thủ, vạn nhất bị phát hiện, hoàn cảnh của Đạo tặc lúc này sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm.

Đương nhiên, từng class đều có nhược điểm nhất định, không có class nào là vô địch, Đạo tặc mặc dù có công kích mạnh mẽ và năng lực khống chế, nhưng phải cận chiến công kích và huyết lượng thấp vĩnh viễn đều là uy hiếp của Đạo tặc. Ẩn hình là điểm mạnh của Đạo tặc, cũng là nhược điểm của Đạo tặc, bởi vì ẩn hình môt khì bị phá giải, Đạo tặc sẽ rơi vào trạng thái bị động, đó cũng là nguyên nhân vì sao PK giữa Đức lỗ y, Thợ săn với Đạo tặc đều thắng nhiều thua ít.

Ngoài tăng lên năng lực công kích, năng lực phòng ngự bản thân ra, Tiêu Ngự nhất định phải nghiên cứu 1 ít thủ đoạn công kích mới, như thế mới không bị ở thời điểm chiến đấu bởi vì khuyết thiếu chiến thuật mà trứng chọi đá.

"Kỹ năng mới là thứ trọng yếu nhất! Nên đến nời nào làm kiếm kỹ năng đâu." Tiêu Ngự không nén nổi nghĩ thầm, làm nhiệm vụ tử tước kia dặn dò có lẽ cũng không tệ lắm, 3 vòng nhiệm vụ trước khen thưởng đều là sách kỹ năng, không biết sau này nhiệm vụ có thể hay không vẫn sẽ thưởng sách kỹ năng, ngoài sách kỹ năng ở ngoài, thu hoạch trang bị tăng kỹ năng cũng là 1 cái lựa chọn không tệ.

Tiêu Ngự nghĩ tới Phong Dã, nghĩ thầm có nên hay không nhờ Phong Dã hỗ trợ tìm 1 ít sách kỹ năng?

Trầm mặc 1 lát, Tiêu Ngự thông suốt truyền âm cho Phong Dã. Tiêu Ngự dường như không cần thiết cùng Phong Dã khách sáo, Tiêu Ngự dù sao cũng đã giúp Phong Dã lời hơn 1 tỷ, khiến cho Phong Dã tìm vài cuốn sách kỹ năng cũng không tính là yêu cầu quá phận, Tiêu Ngự không cần để ý quá, huống chi thực lực của bản thân tăng lên, đối với Phong Dã cũng là có lợi ích, có thể giúp Phong Dã kiếm được càng nhiều tiền.

"Ngươi ở đó có sách kỹ năng Đạo tặc không? Tốt nhất là cái loại hiếm có ý." Tiêu Ngự truyền âm cho Phong Dã hỏi.

"Sách kỹ năng?"

"Không sai."

"Đợi 1 chút. Ta lệnh cho tài vụ bên kia tra 1 chút." Phong Dã nói. Thứ bên trong Công hội thì nhiều lắm. 1 mình hắn tự nhiên không nhớ được nhiều như vậy. Mấy thứ này đều là do tài vụ quản lý và phân phối. Đã là Tiêu Ngự hỏi. Phong Dã không thể không tận tâm.

Tiêu Ngự 1 bên tiếp tục đi về phía trước. 1 bên chờ đợi câu trả lời.

"Ta nhớ sách kỹ năng thì có rất nhiều. Nhớ rõ khoảng thời gian trước đánh rơi ra không ít sách kỹ năng Chiến sĩ, pháp hệ hiếm thấy. Đạo tặc thì ta đã không dám nói chính xác. Sách kỹ năng trong trò chơi này khi thu được đa số sẽ cho thành viên trong Công hội. Rất ít khi lưu lại. Ngươi đã cần. Sau này nếu có kỹ năng Đạo tặc. Ta sẽ giúp ngươi giữ lại." Phong Dã nói. Có thể là Tiêu Ngự chê kỹ năng quá ít. Hồi tưởng lại vài lần chiến đấu của Tiêu Ngự. Phong Dã phát hiện. Tiêu Ngự có số lượng kỹ năng cũng không ít. Ít nhất trong số Đạo tặc hắn thấy. Ngoài Lưỡi Lê, Tiểu Đao ra. Không có ai có số lượng kỹ năng có thể so được với Tiêu Ngự. Với lại trong khoảng thời gian này Tiêu Ngự thực lực dường như lại có tăng lên phạm vi lớn. Đương nhiên. Kỹ năng thì càng nhiều càng tốt. Vì toàn lực bồi dưỡng Tiêu Ngự. Phong Dã vẫn rất bằng lòng bỏ tiền vốn. Tiêu Ngự có bất luận cái yêu cầu gì hắn đều có thể ưu tiên thỏa mãn.

"Ta không cần kỹ năng kết thúc và kỹ năng cao cấp. Liên kích kỹ năng nhu cầu cũng rất ít. Yêu cầu nhất là kỹ năng đặc biệt." Tiêu Ngự nói chuyện ngắn gọn. Không có 1 chút dài dòng. Thậm chí không có 1 chút khách sáo. Tuy nhiên Phong Dã đã thành thói quen. Tiêu Ngự nếu như học được cách khách sáo kia mới là hiếm lạ.

Đầu tư mới có báo đáp, huống chi Tiêu Ngự báo đáp lại rất cao, Phong Dã cũng cần phải bỏ ra 1 phần công sức, gần nhất Phong Dã liên tục nghiên cứu làm thế nào mới có thể khiến cho Tiêu Ngự sức mạnh tăng cao hơn, dù sao đối thủ của Tiêu Ngự cũng là Lưỡi Lê.

Rất nhanh, tài vụ bộ nơi đó nhắn tin trở lại.

"Sách kỹ năng Đạo tặc không còn, lưu lại đều là 1 ít sách kỹ năng bình thường, lần sau đánh ra sách kỹ năng Đạo tặc ta sẽ giúp ngươi lưu lại, tuy nhiên có 1 cái nhẫn khá tốt, cộng thêm 1 cái kỹ năng, ta gửi qua bưu phẩm cho ngươi, sau vài phút sẽ đến, ngươi đến rương thư quán trọ là có thể nhận được." Phong Dã nói.

"Được." Tiêu Ngự đáp.

Trên thảo nguyên, Tà ác liên minh và Thiên sứ liên minh giao chiến dường như đã tạm thời lắng xuống, 2 bên bắt đầu xử lý xác chết, NPC 2 đại liên minh đều thối lui mấy trăm mét tạo ra khoảng cách, bọn họ dường như quyết định tạm thời ngừng chiến. (Bộ truyện này được dịch bởi ♥ wind ♥ - thegioitruyen.com - wind… )

Tại 1 nơi trên đỉnh núi thấy được 1 màn như vậy, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua bầu trời, bây giờ mới trên dưới 2h chiều.

Trên đồng bằng, liếc mắt quanh khắp nơi đều là xác chết, những xác chết này tuyệt đại bộ phận đều không thể sống lại, 2 bên đều tổn thất rất lớn, theo chiến đấu trên đồng bằng chấm dứt, dãy núi Ni Căn cũng chậm rãi im lặng đi.

"Tiếp tục đi mần thịt 1 ít games thủ a." Tiêu Ngự nghĩ thầm, về thành sớm như vậy dường như không có sự tình gì đáng làm cả.

"Ngươi kế tiếp có nhiệm vụ gì không?" Phong Dã hỏi, hắn đột nhiên có 1 ý nghĩ lãng phí nhiều thời gian như vậy dường như có chút đáng tiếc.

"Không có." Tiêu Ngự đáp, Phong Dã đột nhiên hỏi hắn như vậy không biết có chuyện gì.

"Đúng lúc thành viên Công hội đều đang ở đây, chúng ta đi xem con U Linh Bỉ Mông kia một chút." Phong Dã nói, nếu như giúp Tiêu Ngự bắt được kia con U Linh Bỉ Mông, buổi tối Tiêu Ngự thi đấu sẽ càng thêm chắc chắn, sau khi U Linh Bỉ Mông trở thành sủng vật thực lực có thể bị giảm đi rất nhiều, chỉ được cái so với sinh vật triệu hồi bình thường mạnh mẽ hơn 1 ít mà thôi, nhưng thêm 1 con U Linh Bỉ Mông, ở thời khắc mấu chốt cũng có thể thu được hiệu quả không thể đoán trước.

Tiêu Ngự nghiên cứu qua tư liệu U Linh Bỉ Mông, phát hiện U Linh Bỉ Mông là 1 trong nhiều sủng vật thích hợp với Đạo tặc nhất, bởi vì U Linh Bỉ Mông cũng có kỹ năng Tiềm Hành, có thể tàng hình giống như 1 Đạo tặc, Tiềm Hành đến gần mục tiêu sau đó phát động công kích, nếu có 1 con U Linh Bỉ Mông phối hợp, Tiêu Ngự tuyệt đối có thể nghiên cứu ra rất nhiều chiến thuật công kích mới!

Bỉ Mông, loại sinh vật này, khu vực hoạt động vô cùng rộng lớn, là 1 loại sinh vật trung lập ( phang nó nó mới phang lại ),Bỉ Mông Cự Thú không phải nơi nào cũng có quần chủng sinh sống, bọn họ có năng lực chiến đấu rất mạnh, được gọi là Lục Chiến Chi Vương. Nhưng mà chỉ có 2 quốc gia có thể đem Bỉ Mông Cự Thú thuần hóa, 1 trong đó hẳn phải là thú nhân vương quốc Thái Tháp Lợi Á và đầm lầy tộc quốc gia Bái Đức Tư. Thái Tháp Lợi Á thú nhân có thể dễ dàng cùng các loại thú giao tiếp, đem thuần hóa thành tọa kỵ của bản thân hoặc là ra mệnh lệnh cho nó chiến đấu cho mình, mà đầm lầy tộc được gọi là Tuần thú sư vương quốc, các Tuần thú sư cũng có thể đem loại sinh vật Bỉ Mông này thuần hóa thành chiến lực mạnh mẽ.

Truyền Thuyết khi Bỉ Mông Cự Thú già đi, đều tới 1 ít địa điểm dự định, lẳng lặng chờ đợi tử vong, nơi tập trung hàng loạt xác chết Bỉ Mông Cự Thú được gọi là Bỉ Mông Huyệt. Vô số Bỉ Mông ở tử vong trong 1 cái huyệt, sinh ra rất nhiều linh hồn, những này linh hồn cắn xé thôn phệ lẫn nhau, cuối cùng có thể chậm rãi hình thành 1 loài mới đó là U Linh Bỉ Mông, trong 1 cái Bỉ Mông Huyệt thường chỉ sinh ra 1 con U Linh Bỉ Mông.

Quá trình này tựa như vô số Cốt Long bị đưa vào Huyết Trì, cuối cùng cũng chỉ sinh ra 1 con Huyết Long vậy, U Linh Bỉ Mông, Huyết Long... là loại sinh vật tiến hóa vô cùng mạnh mẽ.

Bỉ Mông, Cốt Long, Long tộc đều thuộc về sinh vật cùng 1 bậc, mà Huyết Long, U Linh Bỉ Mông, Thánh Long đều xếp phía trên những sinh vật kia, trở thành tồn tại cách biệt.

Bắt 1 con U Linh Bỉ Mông làm sủng vật của bản thân, nếu nói không phấn khởi thì không có khả năng a.

Đương nhiên, Tiêu Ngự cũng hiểu, nhiệm vụ lần này có thể sẽ vô cùng khó khăn, dù là chỉ là con U Linh Bỉ Mông vị thành niên ( không biết đực hay cái … ),cũng là cực kỳ khó chơi rồi.

Phong Dã mang hơn 10.000 người của Lời Thề xuất phát, Tiêu Ngự suy nghĩ 1 chút, đã quyết định đi đối phó U Linh Bỉ Mông, làm 1 ít chuẩn bị vẫn là cần thiết, bây giờ chạy về Minh Dạ Thành 1 chuyến cũng không muộn.

Tiêu Ngự lấy ra hồi thành quyển trục, bắt đầu đọc Hồi Thành Quyển Trục. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

1 đạo bạch quang hiện lên, Tiêu Ngự lần nữa về tới bên trong Minh Dạ Thành.

"Đi lĩnh kinh nghiệm trước a." Tiêu Ngự thầm nghĩ, hướng về dong binh Công hội đi đến.

Giết chết nhiều games thủ như vậy, sau khi lĩnh kinh nghiệm, điểm kinh nghiệm của Tiêu Ngự trực tiếp tăng lên đến Lever 29 99%, ngày mai cũng có thể đi làm nhiệm vụ chuyển chức rồi.

Lĩnh khen thưởng xong, từ dong binh Công hội đi ra, Tiêu Ngự hướng về NPC đấu giá đi đến, tốn trên dưới 2.000 kim tệ, mua sắm 1 ít dược hoàn kháng hàn, kháng hỏa, giữ lại dự bị, Tiêu Ngự không còn thời gian để chế tạo dược hoàn, mua phương pháp điều chế để tự mình làm dường như quá phiền toái, dứt khoát trực tiếp mua đồ có sẵn.

"Các ngươi có mang theo dược hoàn kháng ăn mòn không?" Tiêu Ngự truyền âm cho Phong Dã hỏi, Tiêu Ngự nghĩ được, U Linh Bỉ Mông công kích mang tính ăn mòn và oán linh nguyền rủa, nguyền rủa có thể bị đuổi tản ra, nhưng hiệu quả ăn mòn phải dựa vào dược hoàn kháng ăn mòn giải trừ.

"Có 1 chút, tuy nhiên số lượng không nhiều."

"Ta vừa lúc ở trong thành, sẽ mang cho các ngươi 1 ít." Tiêu Ngự nói, lại tốn hơn 10.000 kim tệ mua 10 tổ 200 dược hoàn kháng ăn mòn, may mắn sau khi thay đổi hành trang không gian hành trang cũng đủ lớn, không đến mức vì không gian không đủ mà buồn rầu. ( ngu thế là ta còn lâu mới mua kệ sư nó chứ phí tiền thế, tiền nắm trong tay mới là chắc nhất a, nó 10 000 người mua hok = mắt muỗi của nó phí công …)

Sau khi chuẩn bị những vật phẩm cần thiết này, Tiêu Ngự lại đi đến cửa hàng NPC mua 1 ít tiêu hao phẩm. ( máu mana hồi thành phù – tất nhiên là loại hồi phục mỗi giây xx điểm …)

"Tên may hành trang kia cũng nên đến lấy rồi, còn có cái nhẫn kia của Phong Dã, không biết thuộc tính thế nào." Tiêu Ngự vừa nghĩ, vừa hướng về phương quán trọ u linh đi đến.

Tiêu Ngự cũng sẽ không quên, 1 gia hỏa tên là Thâm Bạch còn nợ bản thân 5 túi hành trang 28 ô, có Máy Chủ chứng minh khế ước, Tiêu Ngự cũng không sợ tên kia có thể lừa đảo.

Đến quán trọ, 5 túi hành trang 28 ô kia quả nhiên đã gửi đến, còn có nhẫn Phong Dã gửi bưu điện qua đây. Tiêu Ngự đem hành trang trên người toàn bộ thay xuống, thay vào túi hành trang 28 ô tốt nhất hiện nay, nhìn mấy túi hành trang 20 ô bị thay thế, bây giờ túi hành trang 20 ô ngay cả Phong Dã cũng tìm không được, Thâm Bạch kia cũng không biết là người nào, cấp bậc may vá cao dọa người, cũng chỉ có hắn mới có được hành trang tốt như vậy.

mấy cái túi hành trang 20 ô này có thể bán được không ít tiền, tuy nhiên Tiêu Ngự không hề thiếu tiền ( mie mới có tí tiền mà đã kêu hok thiếu - -" ),suy nghĩ 1 chút Tiêu Ngự chuẩn bị đem kia mấy cái túi hành trang 20 ô này toàn bộ ném cho Phong Dã, coi như là 1 ít bồi thường cầm của hắn 1 cái nhẫn đi, túi hành trang 20 ô, bây giờ cũng đang là thứ vô cùng hiếm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.