Tiêu Ngự nhìn 1 chút thuộc tính thanh chủy thủ kia.
Ám Ảnh Tát Đặc Tư chủy thủ: vật phẩm, cấp Truyền Thuyết. Công kích 158-20, 12% hiệu quả phá giáp, khi mang vào ám ảnh làm tăng thương tổn, thương tổn tất cả các kỹ năng cao cấp cộng thêm 20%, cộng thêm kỹ năng Mạt Hầu.
Mạt Hầu: kỹ năng kết thúc, thương tổn trụ cột kỹ năng 100, thương tổn x 3, có xác suất nhất định dẫn đến hiệu quả tử vong. ( chắc là làm đối thủ chết không kịp ngáp )
Tiêu Ngự đã nhìn thấy vô số lần Đạo tặc tinh anh kia thi triển kỹ năng Mạt Hầu, đối với quá trình thi triển kỹ năng Mạt Hầu đã nhớ kỹ trong lòng, độ hoàn thành tuyệt đối sẽ không quá thấp, cái kỹ năng đáng sợ này khiến cho Tiêu Ngự rung động rất sâu, tăng gấp 3 thương tổn, có xác xuất nhất định dẫn đến hiệu quả tử vong, có thể xưng được là 1 đòn trí mạng ( 1 hit vỡ mồm ).
Cái kỹ năng này mới thật sự là kỹ năng kết thúc, so với Phản Thủ Bối Thứ và Dịch Cốt còn mạnh mẽ hơn a.
" 3 thứ này ta lấy." Tiêu Ngự nhìn về phía Phong Dã nói.
Phong Dã gật đầu, rương này chính là do Tiêu Ngự mở ra, lấy được 2 cái cực phẩm trang bị đã làm cho Phong Dã mừng rỡ như điên rồi, nhất là kia cái trang bị Thuẫn Chiến sĩ cấp Sử Thi kia, quả thực giống như trời ban thưởng, khiến cho Phong Dã tinh thần sáng loáng.
"Thừa ra 1 thanh chủy thủ cấp Truyền Thuyết roài." Tiêu Ngự nói, đem cái chủy thủ kia ném cho Phong Dã, cái chuôi chủy thủ này chính là hắn lần đầu tiên khi chạm mặt Phong Dã thu hoạch được.
Phong Dã tiếp nhận thanh chủy thủ kia, chuẩn bị đưa cho Phong Ẩn.
"Cái tên du hồn Đạo tặc này cũng rơi ra 1 cái trang bị, là 1 cái miếng lót vai cấp Sử Thi, cộng thêm kỹ năng Độn Hình." Phong Dã đem trang bị đưa cho Tiêu Ngự nói, đối với thứ Tiêu Ngự cần mà nói, hắn sẽ không keo kiệt chút nào. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Coi như không tệ." Tiêu Ngự tiếp nhận miếng lót vai Phong Dã đưa qua. Sau khi nhìn 1 chút nói. Lại đưa lại cho Phong Dã.
"Ừm. Ta có đồ tốt hơn rồi." Tiêu Ngự nói. Miếng lót vai này mặc dù khá được. Nhưng mà so với miếng lót vai trên người Tiêu Ngự. Còn kém hơn nhiều lắm. Cái miếng lót vai kia cộng thêm 1 cái kỹ năng Biệt Tung. Huống chi Tiêu Ngự đã có kỹ năng Độn Hình. Tự nhiên không cần cái trang bị cấp Sử Thi này.
" Trang bị tốt như vậy mà cũng không cần?" Phong Dã giật mình nói. Mặc dù biết trên người Tiêu Ngự trang bị vô cùng tốt. Nhưng dù sao chưa có xem qua toàn bộ trang bị của Tiêu Ngự. Nghe Tiêu Ngự nói không cần cái trang bị cấp Sử Thi này. Hắn cũng rất ngạc nhiên a. Đây chính là trang bị cộng thêm kỹ năng a! Nói cách khác. Cái trang bị trên người Tiêu Ngự kia cộng thêm kỹ năng hẳn phải rất tốt!
Đối với class khác có lẽ không đáng nói mấy. Nhưng đối với Đạo tặc mà nói. Kỹ năng chính là sinh mệnh của Đạo tặc.
Các chức nghiệp chức năng bất đồng. Cũng khiến cho nhu cầu đối với thuộc tính trang bị của các chức nghiệp cũng bất đồng theo. Thuẫn Chiến sĩ có nhu cầu tăng phòng ngự. Cho nên Thuẫn Chiến sĩ trang bị phòng ngự càng cao thì càng quý. Pháp sư có nhu cầu tăng tốc độ ngâm xướng. Cho nên trang bị gia tăng tốc độ công kích ma pháp là quý nhất. Class trị liệu thì có nhu cầu trị liệu. Cho nên trang bị gia tăng tốc độ trị liệu là quý nhất. Mà Đạo tặc thì đối với kỹ năng cực kì khao khát khiến cho trang bị cộng thêm kỹ năng giá luôn ngất ngưởng. Hơn nữa trang bị cộng thêm kỹ năng lever cao quá ít ( tui lại thấy nó kiếm còn dễ hơn lever thấp a ). Hơn phân nửa là xuất ra từ những nhiệm vụ phụ bản khó khăn rất cao. Những games thủ trang bị Đạo tặc được cũng không nhiều. Cũng khó trách Phong Dã lại giật mình như thế.
Tiêu Ngự đã không cần, thì Phong Dã sẽ đem trang bị này cho Phong Ẩn, vừa lúc lại gia tăng thêm cho Phong Ẩn thêm 1 kỹ năng đào tẩu. Phong Ẩn là tiên phong dò đường của Lời Thề Công hội, có rất nhiều bản đồ không biết rõ đều là nhờ Phong Ẩn thăm dò ra, hắn đối với Lời Thề Công hội có quan hệ rất trọng yếu, Phong Dã cũng đang dốc hết sức gia tăng trang bị cho hắn.
Các games thủ lần lượt đem tất cả đội viên hồi sinh, 1 trận này thu hoạch khiến cho cả Công hội đều sôi trào, Phong Dã chia cho mỗi 1 games thủ tham gia lần hành động giết quái này không ít điểm giá trị cống hiến Công hội.
Lại được 1 cái áo giáp cấp Sử Thi, Phong Thần trở nên càng thêm trâu đất, đối phó tinh anh cấp cao cũng càng thêm nắm chắc hơn, Phong Dã tự nhiên cũng sẽ vui như điên vậy.
"Quyển sách kia là cái gì thế?" Phong Dã hỏi, cái rương gỗ màu đen này luôn luôn để ở trước mộ hồn sư Áo Đặc Lan, bên trong chắc chắn sẽ có thể xuất hiện 1 cái vật phẩm nhiệm vụ, có khi vài món cũng không chừng, nhất định sẽ là quyển sách trong tay Tiêu Ngự.
"1 cái vật phẩm nhiệm vụ, bút ký của Áo Đặc Lan, bên trong viết rất nhiều thứ tạp nham, tạm thời còn chưa nhìn ra là cái gì." Tiêu Ngự nói.
"Đã như vậy, vậy trước tiên cứ thu vào đi, đoán chừng có thể là manh mối nhiệm vụ nào đó."
"Hẳn là vậy a." Tiêu Ngự nói, nếu bàn về độ nhạy cảm đối với nhiệm vụ, Tiêu Ngự tuyệt đối mạnh hơn các games thủ bình thường rất nhiều, cầm được quyển sách này, Tiêu Ngự cần làm là từ văn tự phức tạp trong sách tìm ra manh mối nhiệm vụ.
" Các hồn sư trong trang viên cổ xưa bên cạnh dòng Tắc Phi Hà hướng về minh nguyệt cầu nguyện, thời điểm mặt trăng màu đỏ mọc lên linh hồn tổ tiên sẽ sống lại, sẽ dẫn dắt bộ tộc hồn sư đi hướng hưng thịnh.Tổ tiên to lớn và vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư cùng nhau nối liền minh thế ( bầu trời và nhân gian ),lập nên quốc gia hòa bình tuyệt diệu. "
Tổ tiên cùng Khắc Văn Đồ Tư, vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư, nghe cái tên này, Tiêu Ngự tâm tư giống như ngựa đứt cương, những câu nói trước khi bỗng nhiên nảy lên trong lòng Tiêu Ngự.
"Khắc Văn Đồ Tư." Tiêu Ngự lẩm bẩm nhắc tới cái tên này, bỗng dưng, kinh hãi nhìn vào Đào Thoát chuỷ thủ trong tay, vô số manh mối bị Tiêu Ngự xâu chuỗi lại, khiến cho Tiêu Ngự cho ra 1 cái kết luận làm cho người ta giật mình là, bản thân lần đầu tiên làm nhiệm vụ, tiến vào cổ mộ không biết tên kia người Vong linh Vu sư gặp phải lần đầu tiên đó, lại có thể chính là vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư a!
Trong Truyền Thuyết, vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư thành lập Địch Nhã, cùng Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ đánh lui quân xâm lược Ai Lạp Tây Á, sau đó đem quyền lực giao cho Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, rồi tiến vào giấc ngủ ngàn thu.
Sau khi Tiêu Ngự tiến vào cổ mộ, cũng không biết tên Vong linh Vu sư thần bí kia, Vong linh Vu sư kia chỉ kể 1 cái chuyện xưa cho Tiêu Ngự, mẹ của hắn ở trong sa mạc dùng máu mình cho hắn ăn, cho đến khi hắn được Địa Tinh đi ngang qua cứu sống. Ở trung tâm Minh Dạ Thành, có 1 tòa điêu khắc, nội dung điêu khắc chính là 1 người mẹ cắt cổ tay để máu tươi chảy vào trong trong miệng đứa trẻ mới sinh. Tòa điêu khắc kia chính là vì kỷ niệm mẫu thân của vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư mà lập nên.
2 cái chuyện xưa trùng hợp hội tụ lại, Tiêu Ngự cho ra kết luận, Vong linh Vu sư thần bí bản thân gặp trước đây chính là vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư! Trước kia Vong linh Vu sư đó luôn tạo cho hắn ấn tượng an bình, nên Tiêu Ngự mới không liên tưởng tới mặt này.
Tiêu Ngự trong lúc vô ý nhận được nhiệm vụ kia, lại có thể cũng liên quan tới vu yêu vương, điều này làm cho Tiêu Ngự vô cùng bất ngờ, khen thưởng nhiệm vụ mặc dù chỉ là 1 thanh chủy thủ cộng thêm kỹ năng, nhưng cái chuôi Đào Thoát chuỷ thủ này luôn đi theo Tiêu Ngự cho tới bây giờ, giúp cho Tiêu Ngự thoát khỏi vô số lần đuổi giết, đối với Tiêu Ngự mà nói, cái thanh chủy thủ này so với rất nhiều trang bị đều quan trọng hẳn.
Không biết vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư và cái tên tổ tiên bộ tộc hồn sư này rốt cuộc có quan hệ gì, phía sau có thể sản sinh ra chuyện gì. Mặc dù ngoài thân phận Khắc Văn Đồ Tư ra, chưa có bất luận cái phát hiện gì, nhưng chỉ vẻn vẹn như thế, đã khiến cho Tiêu Ngự nảy lên quyết tâm truy đuổi. Bản thân lại có thể ở làm 1 cái nhiệm vụ có liên hệ cùng vu yêu vương, cho dù chỉ có 1 chút liên hệ như vậy, cũng đủ để cho Tiêu Ngự kích động không thôi.
Nếu như có thể hoàn thành đầy đủ 1 chuỗi nhiệm vụ có quan hệ cùng vu yêu vương Khắc Văn Đồ Tư, thay đổi hướng đi của đại lục, thì chết cũng nhắm mắt a.
Đối với 1 games thủ si mê làm nhiệm vụ mà nói, tâm nguyện lớn nhất của hắn chính là có thể hoàn thành 1 nhiệm vụ quốc gia, hoàn thành 1 nhiệm vụ quốc gia lợi nhuận cũng đủ để làm cho vô số games thủ phát cuồng.
Thấy Tiêu Ngự nhìn vào Áo Đặc Lan bút ký chăm chú như lạc vào cõi thần tiên trong mọng, Phong Dã gọi hơn nửa ngày mới khiến cho Tiêu Ngự phục hồi lại tinh thần.
"Phát hiện đầu mối gì không?" Phong Dã nghi ngờ hỏi, Tiêu Ngự hẳn là phát hiện ra đầu mối gì đó, mới có thể đứng ở tại chỗ ngẩn ngơ như vậy.
"Không có, chỉ là phát hiện 1 ít chuyện thú vị." Tiêu Ngự cười cười nói, không có nói rõ là cái gì, thứ này, nói cho người khác biết cũng không có bất luận cái tác dụng gì, Tiêu Ngự nhất định phải tự mình lột kén kéo tơ tìm manh mối nhiệm vụ, người khác căn bản không giúp được gì.
Phong Dã gật đầu, không có tiếp tục truy hỏi, nói: "Rất nhanh sẽ tới nơi, trước tiên nghĩ biện pháp đối phó con U Linh Bỉ Mông kia đã."
Sau khi nghĩ ngơi chỉnh đốn 1 lần, 5.000 games thủ Lời Thề Công hội cuối cùng cũng phục hồi xong, bởi vì trước đó thành công vang đội, khiến cho sĩ khí toàn bộ Đoàn đội tăng vọt.
Lại nói tiếp, cũng là nhờ Phong Dã khen thưởng thành viên Công hội mỗi người đều được 50 điểm Công hội cống hiến, 50 điểm cống hiến Công hội đủ cho mỗi người bọn họ đến kho trang bị của Công hội lấy 1 đồ Tử Trang, bình thường giết quái tinh anh nhiều nhất cũng chỉ có thể nhận được 1 ít điểm, lúc này Phong Dã đang rất cao hứng nên mới hào phóng như vậy.
Các games thủ mài đao soàn soạt, nếu như bắt được con U Linh Bỉ Mông kia, có thể cũng đạt được không ít cống hiến Công hội, cho nên cả đám đều rất hưng phấn.
Lời Thề Công hội 1 mạch tiến bước, chém giết không ít Lever 50 tinh anh, khiến cho Phong Dã thu hoạch được không ít trang bị tốt. ( thằng cầu tiêu hok đi "móc lỗ ấy" nữa à =,= hok thử xem có chôm được j hok thì phí quá )
"Nếu như Phong Ẩn dò xét ra thêm mấy cái bản đồ như vậy, Công hội của chúng ta muốn không mạnh cũng không được a." Phong Dã xúc động nói, tuy nhiên bản đồ như Bỉ Mông Huyệt cũng không phải dễ dàng mà kiếm được, địa hình Bỉ Mông Huyệt này bí mật như vậy, Phong Ẩn trong lúc vô ý mới dò xét đến chỗ này, bản đồ như vậy không có khả năng có nhiều a.
Phong Ẩn cười cười, Phong Dã chắc là đang nằm mơ giữa ban ngày đây, tạm thời không chú ý đến hắn là được.
Dò xét được bản đồ mới không đơn giản chỉ có Lời Thề, nếu như đổi lại Đoàn đội khác, dò xét được 1 bản đồ mới, đều phải trải qua vô số lần khai phá, thường hay tổn thất khá nặng nề, nên cũng chỉ có Lời Thề Công hội thế lực mạnh mẽ như vậy, thúc đẩy 5.000 người cường thế khai hoang, mới có thể bảo đảm không có tổn thất.
Mọi người đi về phía trước 1 lúc, trong sương mù hắc ám phía xa, tiếng gầm thét từ đằng xa truyền đến, làm cho người ta không nén nổi sởn tóc gáy.
"Đến nơi rồi, phía trước chính là sào huyệt của U Linh Bỉ Mông Lever 30." Phong Ẩn nói, "Tuy nhiên cần cẩn thận 1 chút, bên kia có 3 con hộ vệ U Linh Bỉ Mông, nếu như muốn đối phó U Linh Bỉ Mông mà nói, trước tiên phải kéo bọn nó ra tiêu diệt, những thằng cha kia thực lực so với linh hồn Bỉ Mông bình thường không mạnh hơn bao nhiêu, đến lúc đó tùy tiện dẫn ra tiêu diệt là được."
Tiêu Ngự hướng về chỗ sâu trong màn sương mù nhìn lại, lờ mờ có thể thấy được 1 vách núi, dưới vách núi là hang động âm u, xem ra nơi đó chính là sào huyệt U Linh Bỉ Mông ở, liền nói: " Nhiệm vụ dẫn quái giao cho ta và Phong Ẩn đi."
Tiêu Ngự và Phong Ẩn là 2 Đạo tặc kỹ thuật tốt nhất ở nơi này, nhiệm vụ dụ quái cư nhiên nên do 2 người bọn họ phụ trách, người khác hẳn không thể làm tốt được như họ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]