Không nghĩ tới Tiêu Ngự không ngờ lại có thể ở dưới tình huống không dùng U Linh Bỉ Mông làm nên chiến thắng, tuy nhiên như vậy càng tốt, như vậy Tiêu Ngự sẽ không bị lộ toàn bộ thực lực ra ngoài, điều này sẽ là 1 lá bài tẩy. ( đại khái là lá bài quyết định còn chưa bị lật )
Tiêu Ngự xuống trường PK, hướng về đám người Phong Dã đi tới.
"Hạ chủ tịch, thất lễ rồi." Phong Dã bộ dáng tươi cười nhìn về phía Hạ Hùng Phi nói.
Hạ Hùng Phi cũng rất buồn bực, từ đầu tới cuối Tiêu Ngự liên tục bị Dương Viêm đánh cho tan tác, nhưng mà chả biết vì sao tình huống đột nhiên đã đảo ngược? Nguyện đánh cuộc thì phải nguyện chịu thua, Hạ Hùng Phi chỉ có thể đành tiếp nhận sự thực này, nhìn thoáng qua Tiêu Ngự, Tiêu Ngự đến tột cùng là đã dùng đem hết toàn lực hay vẫn còn có phần giữ lại? Cái này đã trở thành 1 điều bí ẩn. Tuy nhiên 2 gã thuộc hạ đắc lực liên tiếp thất bại, Hạ Hùng Phi cũng đã mất đi hứng thú suy đoán.
Hạ Hùng Phi thanh toán tiền, Phong Dã đem 1 bộ phận đưa cho Triệu Lam Hinh.
"Ca ngươi rất rất giỏi nha." Tiểu Vũ 2 tay vòng qua cổ Tiêu Ngự, ở trên mặt Tiêu Ngự hôn lên 1 cái, sau đó quay đầu lại cười mỉm nhìn về phía Triệu Lam Hinh: "Chị dâu không được ghen đó nha."
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua Triệu Lam Hinh, tựa như 1 quả mật đào trắng mịn, làm cho người ta nhịn không được muốn cắn 1 miếng.
Tiêu Ngự bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, đằng hắng 1 tiếng nhìn Phong Dã hỏi: "Ngươi có biết nhà tiểu Lam làm cái gì hay không?" Cùng Triệu Lam Hinh quan hệ thân thiết hơn, Tiêu Ngự tự nhiên sẽ phải đổi cách xưng hô với đám người Phong Dã.
"Cái này…, có phần phức tạp, phụ thân tiểu Lam là 1 tướng quân, nhậm chức ở tổng bộ không quân, nắm trong tay binh đoàn vũ trụ nhánh thứ 6 và thứ 7, còn có 1 ít bộ đội đặc nhiệm, tình huống cụ thể thì cũng không rõ lắm, đây là bí mật quân sự a." Phong Dã nói.
Tiêu Ngự bị kinh hãi 1 trận. Hắn đoán được bối cảnh Lam Hinh khả năng không đơn giản. Chỉ là không nghĩ tới phụ thân của Triệu Lam Hinh ở trong quân đội nhậm chức. Binh đoàn vũ trụ thực lực so với hải quân còn lớn hơn nhiều. Tổng cộng 7 nhánh quân. Phụ thân của Triệu Lam Hinh không ngờ lại có thể nắm 2 cánh quân trong đó. Hơn nữa còn là bộ đội danh tiếng hiển hách nhất. Nhân vật có quyền lực tuyệt đối!
Tiêu Ngự khẽ nhíu mày. Nhà Triệu Lam Hinh có thể đồng ý để nàng cùng mình ở 1 chỗ sao?
Thấy biểu tình của Tiêu Ngự. Phong Dã rất nhanh đã đoán được Tiêu Ngự đang suy nghĩ gì.
"Ngươi cũng không cần quá lo lắng. Tiểu Lam từ nhỏ cùng mẫu thân sinh hoạt chung 1 chỗ. Mẫu thân từ khi nàng 17 tuổi đã rời nàng mà đi. Trong lúc phụ thân luôn luôn không ở cạnh bên người. Giữa cha và con gái rất xa lạ. Triệu bá phụ vẫn cảm thấy rất thiếu hụt rât nhiều cho tiểu Lam. Hễ là tiểu Lam đưa ra yêu cầu. Hắn đều có thể không chút do dự ra sức. Nếu như tiểu Lam thích ngươi. Giữa 2 người các ngươi sẽ không có bất luận cái gì ngăn cản. Tuy nhiên ngươi cũng cần phải để ý 1 chút. Nếu như ngươi đối với tiểu Lam bạc tình bạc nghĩa. Lấy tính tình nóng nảy của Triệu bá phụ kia. Nói không chừng có thể 1 nhát súng xử lí ngươi." Phong Dã như cười như không nhìn về phía Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự mồ hôi đầm đìa. Nói: "Làm sao có thể?" Tiêu Ngự hiểu. Có được 1 phần tình cảm thật sự là không dễ dàng bao nhiêu. Hắn tuyệt đối sẽ quý trọng. Nguyên lai Triệu Lam Hinh trước giờ vẫn luôn sống 1 mình. Trách không được nàng có tính tình như vậy. Cuộc sống 1 mình quả thật không dễ. Khi Tiêu Ngự nhìn về phía Triệu Lam Hinh. Cảm thây thương yêu nhiều hơn nữa.
"Tiểu Lam còn có người thân nào không?" Tiêu Ngự nhớ rõ Triệu Lam Hinh từng nói. Người trong nhà di cư đi tân tinh. ( hành tinh, ngôi sao mới )
"Có 1 tiểu di và cậu, tuy nhiên đều đi tân tinh hết cả, tiểu Lam dường như không muốn đi tân tinh, nên đã ở lại." Phong Dã nói.
Tiêu Ngự gật đầu, hắn đối với cái thế lực gì cũng không có hứng thú, chỉ muốn 1 cuộc sống yên ổn là được, biết giữa mình và Triệu Lam Hinh không còn gì ngăn cản, khối đá trong lòng kia cũng đã hạ xuống.
Sau khi cầm được tiền đánh cuộc, Phong Dã và Hạ Hùng Phi huyên 1 trận, rồi mới cáo từ.
Dương Viêm được hồi sinh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trục Phong vẻ mặt nhăn nhó, đối với Dương Viêm nói: "Như thế nào mà ngay cả ngươi cũng chết a."
Dương Viêm im lặng, vừa rồi trải qua trường chiến đấu kia, cảm thấy rất oan uổng, nếu không phải mình ngay từ đầu không thèm kiêng nể gì công kích liên tục, đến cuối cùng ma pháp tiêu hao sạch, có lẽ tình huống đã khác nhau rất lớn, xem ra Tiêu Ngự đây là thắng hiểm, nhưng Dương Viêm nghĩ lại, nếu như 2 người lần nữa đánh 1 hồi, quá nửa vẫn là hắn thua, mình và Tiêu Ngự rốt cuộc kém ở nơi nào, ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng lắm.
Dương Viêm lắc lắc đầu nói: "Thua không oan uổng."
Hạ Hùng Phi kinh ngạc nhìn thoáng qua Dương Viêm bên cạnh, thật bất ngờ Dương Viêm lại nói ra những lời này, làm 1 kẻ đứng xem, hắn nhận thức không có rõ ràng bằng Dương Viêm, hắn chỉ nhìn thấy Tiêu Ngự ngoài ý muốn thay đổi được hoàn cảnh, hắn còn tưởng rằng là do Dương Viêm sai lầm mới tạo thành như vậy, sau khi nghe được Dương Viêm nói những lời này, Hạ Hùng Phi đối với kết quả chiến đấu càng suy tính sâu hơn nữa.
Dương Viêm nhìn thoáng qua bóng lưng Tiêu Ngự, dường như có suy nghĩ nói: "Hắn nhất định còn ẩn tàng thực lực không thi triển ra!" Dương Viêm nhớ lại quá trình cùng Tiêu Ngự chiến đấu, làm ra phán đoán này.
Mặc dù rất nghi hoặc Dương Viêm đến tột cùng là như thế nào cho ra phán đoán như vậy, nhưng Hạ Hùng Phi không chút nghi ngờ điều Dương Viêm nói.
Trục Phong nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, trong lòng trăm mùi vị phức tạp, ảo não, ghen ghét, oán hận cùng có đủ cả, tuy nhiên hắn không thể không thừa nhận, hắn thua kém Tiêu Ngự rất nhiều.
Đoàn người Tiêu Ngự từ chỗ Hạ Hùng Phi đi ra.
"Ngươi chuẩn bị làm nhiệm vụ chuyển chức phải không?" Phong Dã hỏi.
" Ừhm, ngày mai ta đi làm nhiệm vụ chuyển chức."
Phong Dã gật đầu, nói: "Mọi người lever đều đã max,kết thúc nhiệm vụ chuyển chức và 10 vòng nhiệm vụ kia, thì theo chúng ta cùng đi thăng cấp đi. Nếu không lever ngươi sẽ bị tụt lại đấy."
"Ừhm." Tiêu Ngự đáp, Phong Dã nói không sai, 1 mình hắn thăng cấp dù nhanh thế nào cũng không có khả năng so được với đám người Phong Dã tổ đội dùng ma pháp đánh lan giết quái, sau Lever 30 này class pháp hệ có kỹ năng quần công ( kỹ năng công kích quần thể ),tốc độ thăng cấp nhanh như bão tố, nếu như hắn tiếp tục 1 mình săn quái, lever chắc chắn sẽ theo không kịp, cho nên Tiêu Ngự không có từ chối.
"Cứ như vậy đi, buổi tối nay phỏng chừng có thể làm ra 1 ít đạn khói, ta sẻ để cho người trong Công hội gửi qua hòm thư cho ngươi. Ngoài ra còn có vật liệu cực hiệu ăn mòn, ta lát nữa cũng sẽ gửi cho ngươi."
"Nếu như làm ra được cực hiệu ăn mòn, ta sáng sớm ngày mai sẽ chuyển phát cho ngươi." Tiêu Ngự nói, loại đạn khói và cực hiệu ăn mòn này đều là thứ tốt, vật phẩm cần thiết khi giết người cướp của.
"Tốt lắm, chúng ta đến lúc đó gặp lại."
"Được."
Phong Dã và Nguyệt Dạ đi, chỉ còn 3 người lại Tiêu Ngự, Triệu Lam Hinh và Tiểu Vũ.
" Ui, ta quên mất, bài tập của ta còn chưa có làm xong." Tiểu Vũ bỗng nhiên kinh sợ nói, vội vội vàng vàng chuẩn bị logout.
" Đứng lại." Tiêu Ngự tàn ác nói.
"Làm gì mà..." Tiểu Vũ nhút nhát nói, nước mắt long lanh vô tội nhìn Tiêu Ngự.
"Nha đầu chết tiệt kia, không ngờ lại có thể chưa làm xong bài tập, muốn chết phải không?" Tiêu Ngự nhéo lỗ tai Tiểu Vũ, làm bộ rất nghiêm khắc nói.
"Ui, ca ca, vặn chết ta mất, ta sai, lầm 1 chút cũng không được sao, chị dâu cứu mạng, lão ca hắn mưu sát thân muội." Tiểu Vũ âm thanh khoa trương ngay cả Tiêu Ngự cũng phải hoài nghi mình phải chăng thực sự vặn đau Tiểu Vũ.
"Chút trở về phải học ngay đó." Tiêu Ngự đưa tay rụt trở về, hắn cũng không dám vặn quá nặng, Tiểu Vũ là bảo bối của hắn, nâng ở trong tay còn sợ vỡ, ngậm trong miệng còn sợ hỏng, như thế nào bỏ được, thấy được bộ dáng tinh quái của Tiểu Vũ, hắn biết ngay hắn lại bị Tiểu Vũ lừa, cưng chiều cốc đầu Tiểu Vũ 1 cái.
"Tuân lệnh." Tặc nhãn của Tiểu Vũ lanh lợi nhìn Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, cô nam quả nữ, dễ dàng bén lửa nhất, Tiểu Vũ nháy mắt ra dấu cho Tiêu Ngự, thấy được bộ dáng Tiêu Ngự vẫn cứ 1 mặt đờ đẫn, tức giận đến dậm chân, quên đi, mặc kệ. Bài tập của nàng đã sớm làm xong, chỉ là muốn tìm lấy cái cớ chuồn mất để sáng tạo cơ hội cho Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh ở cùng 1 chỗ mà thôi.
Nhìn Tiêu Ngự cùng Tiểu Vũ trêu đùa, Triệu Lam Hinh che miệng cười khẽ, từ trên người Tiêu Ngự và Tiểu Vũ, nàng cảm giác được mùi vị gia đình, loại cảm giác này rất ấm áp.
"Muội logout đây." Tiểu Vũ đối với Tiêu Ngự làm mặt quỷ, thân ảnh dần dần nhạt đi, logout.
"Nha đầu này, càng ngày càng không nghe lời." Tiêu Ngự vừa cười vừa nói.
"Cũng không phải do ngươi cưng chiều sao." Triệu Lam Hinh thản nhiên cười, nhìn về phía Tiêu Ngự nói.
"Ài, Tiêu Ngự sờ sờ đầu, xấu hổ cười, Tiểu Vũ đúng thật là tại bản thân làm hư, tuy nhiên Tiểu Vũ cũng rất hiểu chuyện a.
2 người bước đi dưới những vì sao lấp lánh, lẳng lặng đi về phía trước, an nhàn yên lặng, Tiêu Ngự tay cầm tay Triệu Lam Hinh, cảm giác làm cho người ta say mê, cứ như vậy đi hồi lâu, Triệu Lam Hinh nói 1 ít chuyện, Tiêu Ngự thì lẳng lặng nghe, thường thường phát biểu vài câu.
Tiêu Ngự buổi tối còn có chút chuyện muốn làm, 2 người đi tới quán trọ u linh, hắn nhận được tin Phong Dã truyền âm đến, Phong Dã thu thập vật liệu gửi qua đây.
"Tiên sinh, ngài có bưu kiện." Người hầu lữ điếm nói.
Tiêu Ngự lấy vật liệu ra, bên trong có 3 khỏa đạn khói cùng với 1 đống vật liệu cực hiệu ăn mòn, hiệu suất làm việc của Phong Dã thật đúng là kinh người, nhanh như vậy đã làm ra 3 khỏa đạn khói và thu thập xong vật liệu cực hiệu ăn mòn, nghĩ lại cũng đúng, Phong Dã dù sao cũng là hội trưởng của 3 Công hội, cần cái nói 1 tiếng là sẽ có.
"Ngươi muốn chế dược hoàn?"
"Ưhm." Tiêu Ngự xin lỗi nói.
"Ngươi cứ chế tạo, ta ở bên cạnh nhìn thôi." Triệu Lam Hinh nói.
Tiêu Ngự gật đầu, mang vật liệu vào phòng, hắn dự bị 1 bộ dụng cụ, nếu như vật liệu không có khiếm khuyết, thì có thể ở trong quán trọ trực tiếp chế tạo dược hoàn, không cần đi dược sư Công hội.
"Ngươi tùy tiện ngồi đi."
"Ân." Triệu Lam Hinh ở ngồi xuống ghế bên cạnh, thấy được Tiêu Ngự bận rộn bầy ra các loại vật liệu, hỏi: " Cấp độ dược sư của người đã tới trình độ nào rồi?"
"Khoảng thời gian trước vừa mới lên tới cao cấp."
"Cao cấp, nhanh như vậy a?" Triệu Lam Hinh kinh ngạc lắp bắp, trong Công hội của Phong Dã cũng có rất nhiều dược sư cao cấp, dược sư cao cấp mặc dù không khó lên, nhưng là là phải cần rất nhiều thời gian mới bồi dưỡng ra được, hiện nay còn chưa có người đạt tới cấp tôn sư, cao cấp dược sư đối với 1 người không phải chuyên theo class đời sống là vô cùng khó. Rất khó tưởng tượng, Tiêu Ngự vừa luyện cấp hơn nữa không ngờ lại có thể đem dược sư luyện đến cao cấp.
"Không biết vì sao, khi ta chế tạo dược hoàn độ thuần thục kỹ năng tăng rất nhanh." Tiêu Ngự nói, đem từng bình rỗng để ra, lấy ra nguyên liệu, sau khi tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng mới bắt đầu chế tạo dược hoàn.
Thấy được Tiêu Ngự bắt đầu chế tạo dược hoàn, Triệu Lam Hinh cũng yên tĩnh trở lại, không có nói tiếp, lẳng lặng nhìn Tiêu Ngự đang chế tạo dược hoàn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]