Chương trước
Chương sau
Cũng chí có cái tên tính tình như Phong Dã mới nghĩ đến cái biện pháp này mà thôi, đối với Tiêu Ngự mà nói, thắng thua nơi Đấu Trường Hắc Ám căn bản liên quan trực tiếp đến bản thân, đương nhiên không có khả năng không để bụng. Bây giờ đem lever luyện lên cao, càng có nhiều thời giờ làm chuyện khác, với lại vài ngày kế tiếp hắn đều phải ngụp lặn trong đống nhiệm vụ, muốn luyện cấp cũng không thể rút ra thời gian được, đúng lúc thừa dịp bây giờ chịu khó thăng cấp một chút.

" Kháng nghị mãnh liệt, mấy tên cận chiến các ngươi ham ăn biếng làm, ngồi ăn kinh nghiệm, để cho Pháp sư chúng ta mệt đứt hơi, số của chúng ta như thế nào lại khổ như vậy." Một tên thanh niên Hoả Pháp sư hơn 20 tuổi oán giận nói.

"Thôi đi, bình thường còn không phải chúng ta cận chiến xung phong lên trước, cũng nên đến phiên ngươi 1 hồi rồi a."

"Mãnh liệt yêu cầu đoàn trưởng kéo thêm mấy mỹ nữ nhập bọn, nam nữ cùng luyện cấp, làm việc mới không thấy mệt."

"Để cho Tiểu Nhã qua đây đi." Nguyệt Dạ cười trêu ghẹo nói, Tiểu Nhã là một tiểu cô nương ưa ầm ĩ trong Lời Thề Công hội, mới 13 tuổi, mà đã khiến cho nhiều người nghe tới cái biệt danh ma nữ.

Pháp sư kia lập tức xụ mặt, cầu khẩn nói: "Chị dâu ngài buông tha cho chúng ta đi." Nhỏ giọng nói thầm, "Còn không bằng tìm mấy tên đực rựa nói chuyện cho rồi."

"Ngươi dám nói Tiểu Nhã không phải mỹ nữ?"

"Không dám, nếu như nói, bà cô kia không phải hủy ta đi, đem xương cốt ta bằm nát mất." Pháp sư thức thời ngậm miệng.

Pháp sư khác đều là 1 bình lại 1 bình uống ma pháp dược hoàn, mà Triệu Lam Hinh thì chỉ thỉnh thoảng mới uống 1 cái, khoảng cách thời gian rất dài, nhưng số lần phóng ra ma pháp đánh lan so với games thủ bình thường còn phải nhanh hơn nhiều lắm, bởi vậy thương tổn phát ra của Triệu Lam Hinh vượt xa hẳn mọi người, còn nhiều gấp 2 lần thương tổn của tên xếp thứ 2.

Phong Dã rất nhanh phát đã hiện Triệu Lam Hinh cùng các Pháp sư khác có điểm khác biệt, kinh ngạc hỏi: "Tiểu Lam có bao nhiêu giá trị ma pháp thế?"

"6.600." Triệu Lam Hinh nói. Có bộ trang bị Truyền Thuyết kia. Ma pháp của nàng vốn đã là rất cao. Lại còn nhiệm vụ chuyển chức khen thưởng phong phú càng làm cho ma pháp của nàng tăng lên phạm vi lớn. Gần như biến thái. Càng thêm ít khi phải chờ phục hồi ma pháp.

"Nhiều như vậy sao!" Phong Dã bị kinh hãi. Mỗi games thủ class pháp hệ sau khi chuyển chức kết thúc cơ sở ma pháp sẽ tăng lên rất lớn. Như thế coi như bình thường đi. Nhưng những games thủ bình thường kia cũng chỉ có hơn 3.000 ma pháp. Triệu Lam Hinh lại có 6.600 ma pháp thì phải nói sao đây." Tốc độ phục hồi ma pháp bao nhiêu?"

"165." Triệu Lam Hinh nói."Đều là sáo trang thêm vào."

Ma pháp và tốc độ phục hồi ma pháp của Triệu Lam Hinh quả thực làm cho Phong Dã cực kỳ kinh hãi. Trách không được Triệu Lam Hinh không mấy khi cần dùng đến ma pháp dược hoàn. Tốc độ phục hồi ma pháp cao như vậy. Trong một mức độ nhất định thì sẽ không cần lo lắng vấn đề tiêu hao hết. Hắn biết Triệu Lam Hinh và Tiêu Ngự cùng đánh ra 1 bộ sáo trang cấp Truyền Thuyết. Nhưng không biết bộ sáo trang này thuộc tính thế nào.

"Để cho ta xem thuộc tính bộ sáo trang này chút."

"Ừhm." Triệu Lam Hinh đem thuộc tính sáo trang mở ra chia nhau cho Phong Dã.

"Khó trách." Phong Dã giật mình, bộ sáo trang cấp Truyền Thuyết này là 1 bộ gia tăng ma pháp và tốc độ phục hồi ma pháp cực phẩm, không nén nổi xúc động nói, "Nếu mà có 20 bộ như vậy, 2 ngày là có thể tiết kiệm được 3.000 vạn rồi."

Sau khi Phong Dã buột miệng nói, sửng sốt, vỗ cái trán nói: "Ta như thế nào đem cái chuyện này quên mất." Phong Dã truyền âm cho Phong Thương, toàn lực thu mua trang bị và vật phẩm phục hồi ma pháp! Tiêu hao lớn như vậy, cần gì phải lo đi kiếm phục hồi dược hoàn? Thà đem tiền tiêu ở trên dược hoàn, dùng để mua thêm một ít trang bị phục hồi ma pháp còn hơn, dù sao trong khoảng thời gian kế tiếp này đều phải cắm chốt ở chỗ này, có trang bị phục hồi ma pháp hẳn có thể giảm bớt xuống không ít tiền, với lại sau khi dùng xong còn có thể bán đi nữa, cũng sẽ thu lại được không ít tiền.

Lấy thực lực của Phong Dã, tìm 1 đám trang bị phục hồi ma pháp thuộc tính tốt đương nhiên là không vấn đề gì, chỉ là bây giờ còn là buổi tối, đám trang bị kia đến sáng sớm ngày mai mới có thể vận chuyển qua đây.

Trang bị phục hồi ma pháp chỉ có thể giảm bớt tiêu hao, hiệu quả có hạn, nhưng phụ trợ thêm dược hoàn phục hồi, vậy sẽ giảm đi được không ít tổn thất.

Tiêu Ngự đứng ở bên cạnh Triệu Lam Hinh, dựa ở trên tảng đá bên cạnh nghỉ ngơi, lại một tiếng Hệ Thống Nhắc Nhở, Tiêu Ngự lên tới lv 39, bởi vì nơi này quá mức nhỏ hẹp, không thể tiếp nhận U Linh Bỉ Mông, Tiêu Ngự không thể đem U Linh Bỉ Mông triệu hồi ra được, U Linh Bỉ Mông đến bây giờ mới có lever 29 thôi.

"Đến hừng đông hẳn có thể lên đến trên dưới lv 39 5%." Tiêu Ngự phỏng đoán một chút tốc độ thăng cấp, bởi vì lv 39 lên lv 40 cần lượng kinh nghiệm quá khổng lồ, tốc độ thăng cấp chậm lại, với lại Tiêu Ngự cùng Ác Ma Dẫn Giả lever đã tương tự, giết quái hạ cấp cộng thêm điểm kinh nghiệm ít đi rất nhiều, cho dù như vậy, vẫn cứ so với luyện cấp ở địa phương khác nhanh gấp mấy lần thậm chí mấy chục lần cũng không ngừng a.

Qua mấy giờ đồng hồ sau, Phong Dã lại kiếm được vài cuốn Cách Không Thủ Vật kỹ năng, càng nhiều games thủ có thể Cách Không Thủ Vật, càng kiếm được không ít thứ tốt, làm cho Phong Dã bất ngờ là, những Ác Ma Dẫn Giả này rớt ra trang bị cấp Truyền Thuyết quả thực không ít, cầm được từng cái trang bị cấp Truyền Thuyết, tuyệt đại bộ phận trang bị cho một ít games thủ trong hàng ngũ, trang bị khác không dùng được đều thu lại, chuẩn bị giao do Công hội xử lý, thu hoạch dần dần biến đổi nhiều, có thể bù lại 1 bộ phận tiêu hao rồi.

Giữa lúc đám người Phong Dã đang điên cuồng tấn công, Ma Vực tổng bộ đã ồn ào bàn tán.

"Đám người này buổi tối vẫn còn luyện cấp, chẳng lẻ không sợ chết sao." Ma Vực Công hội hội trưởng Thứ Vũ nhịn không được chửi mắng nói, hắn nhận được một tin không tốt là, Phong Dã giúp cho 700 Pháp sư tuyệt đại bộ phận đã hoàn thành chuyển chức trong buổi chiều, chỉ còn có vài tên vận mệnh tương đối thối không chuyển chức thành công. 700 Pháp sư đã qua chuyển chức! Nghĩ tới đây, Thứ Vũ không nén nổi có chút run sợ, 700 người có ma pháp đánh lan a, có thể mang theo bao nhiêu games thủ chuyển chức đây? Rồi sẽ tạo thành hiệu ứng hồ điệp sao? Tiếp tục như vậy, các games thủ thuộc 3 Công hội dưới tay Phong Dã toàn bộ lever trung bình đều đem Ma Vực bỏ lại rất xa, đến lúc đó Ma Vực càng vô lực tranh phong cùng Phong Dã.

Phong Dã nhất định là chiếm cứ địa điểm luyện cấp nào đó tương đối đặc biệt, mới có thể cả ngày lẫn đêm không ngừng luyện cấp, với lại cái địa điểm luyện cấp này hẳn là lv 40 hoặc là cao hơn một chút nữa, nếu không Phong Dã sẽ không có dừng lại ở nơi đó. Nếu như là như vậy, đám người Phong Dã này luyện xong, sẽ có nhóm người Lời Thề thứ 2 tới đó tiếp tục luyện cấp, nhóm thứ 2 xong xuôi liền có thể có nhóm thứ 3, không được bao lâu thực lực của Ma Vực sẽ bị vứt xó. T.r.u.y.ệthegioitruyen.com

"Ta tra được tin, người của Phong Dã xuất hiện ở Phong Ma Cốc, bọn họ đem toàn bộ Phong Ma Cốc đặt bao hết." Thứ Nhận nói, nhìn về phía Thứ Vũ, hắn đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Cho tới nay, thực lực Ma Vực đã bài danh thứ 2, đồng thời Ma Vực hiệp quản còn có một cái Thánh Vực Công hội, ở Tà ác liên minh bài danh thứ 9, 2 cái Công hội này số người so với 3 Công hội dưới tay Phong Dã thì kém hơn rất nhiều, nhưng thực lực thì lại có thể so bì được, với lại games thủ cao cấp rất nhiều, Lưỡi Lê, Ma Sát …, đều rất có danh tiếng, trong đó lấy Lưỡi Lê là lớn nhất, được gọi là huyền thoại bất bại, làm Ma Vực gây dựng được không ít niềm tin của mọi người. Tổng thể trên mặt thực lực, Ma Vực không sánh bằng Thiết Kỵ, Nanh Sói, nhưng Ma Vực lại có không ít đồng minh, đền bù vào mặt thực lực không đủ, với lại Thiết Kỵ, Nanh Sói, Lời Thề cao thủ có danh tiếng không nhiều lắm, đó cũng là vấn đề uy hiếp tới Phong Dã.

Nếu như lần này, để cho Thiết Kỵ, Nanh Sói tổng thể thực lực vượt quá xa Ma Vực, vậy sẽ triệt để mất đi cơ hội cùng Thiết Kỵ, Nanh Sói tranh phong.

Còn khác Công hội, mặc dù cũng có một chút thực lực, nhưng phân biệt rõ ràng chia làm 2 phái, bộ phận nhỏ có khuynh hướng theo Phong Dã, bộ phận khác có khuynh hướng theo Ma Vực, 1 bộ phận trung lập kia, bởi vì thực lực yếu kém, trực tiếp bị xem nhẹ, làm cho cả Tà ác liên minh biến thành long hổ tranh đấu.

"Có nên đánh tới Phong Ma Cốc hay không?" Thứ Nhận hỏi.

"Đánh hạ Phong Ma Cốc?" Thứ Vũ nheo mắt, đây là một quyết định vô cùng mạo hiểm, Ma Vực cùng 3 Công hội dưới tay Phong Dã mặc dù có chút xung đột nhỏ, nhưng chưa bao giờ có tranh đấu lớn, nếu như bọn họ tấn công Phong Ma Cốc, có nghĩa là đã cùng 3 Công hội dưới tay Phong Dã toàn diện khai chiến. Nếu như đánh nhau, Ma Vực chắc chắn không phải đối thủ của 3 Công hội dưới tay Phong Dã, đương nhiên, hắn có thể kiếm thêm đồng minh, nhưng mà thời khắc mấu chốt, nhất là ở khi sinh tử tồn vong, đồng minh không hẳn sẽ có ích, dựa vào người không bằng dựa vào bản thân. Thứ Vũ lắc lắc đầu, nói: "Không thể đánh, nếu như thật sự khai chiến, chúng ta chiếm tiện nghi không được, có khi còn phải đem vốn ban đầu đáp trả."

"Đánh thì không thể đánh, nhưng không thể để cho bọn họ an tâm phát triển như vậy, phái người quấy rối đi!" Thứ Nhận mắt sáng lên nói.

"Quấy rối trái lại là ý kiến hay a, phái 1 đám Đạo tặc đi, nếu như phát hiện ra bọn họ đang giết quái, hơi quấy nhiễu một chút sẽ có khả năng làm cho bọn họ toàn quân bị diệt a! Liên tục quấy nhiễu mà nói, bọn họ căn bản không có biện pháp an ổn luyện cấp!" Thứ Vũ vỗ bàn đứng dựng lên, nói, "Tìm 100 Đạo tặc đi, đặc biệt dặn dò một chút, không cần ra tay đối với các games thủ bình thường trong Phong Ma Cốc, nhất định phải tìm được Phong Dã, sau đó mới động thủ, tránh rút dây động rừng. Khi công kích không được để lộ ra thân phận."

"Ta đi ngay đây, ngày mai Lăng Thần nhất định sẽ tìm được bọn họ." Thứ Nhận nói, rời đi tổng bộ Công hội.

"Đánh không lại hắn, vậy phiền phức chết bọn hắn he he." Thứ Vũ khóe miệng mỉm cười.

Mọi người còn đang khẩn trương bận rộn, Tiêu Ngự đã nhận được nhắc nhở nhiệm vụ, buổi sáng 10h lúc ấy sẽ có 1 nhiệm vụ ám sát, đối tượng ám sát là một người Tuần thú sư lever 30 tinh anh phe Thiên sứ liên minh, này 10 vòng nhiệm vụ 1 vòng tiếp 1 vòng, đều là ám sát đơn điệu, 9 nhiệm vụ phía trước chỉ là cho đám người Tiêu Ngự làm nóng thân mà thôi, một cái nhiệm vụ cuối cùng mới là quan trọng nhất, 1 vòng nhiệm vụ ám sát Tuần thú sư tinh anh này xem ra khó khăn cũng không cao lắm.

10 giờ mới bắt đầu, còn có 1 khoảng thời gian dài có thể tiếp tục luyện cấp.

"Ra 1 quyển trung cấp Định Khí." 1 Hoả Pháp sư kinh ngạc vui mừng nói.

Ma pháp Định Khí là 1 trong những kỹ năng quan trọng nhất của Hoả Pháp sư, thi triển kỹ năng Định Khí, có thể cho Hoả Pháp sư ở trong 1 khoảng thời gian tất cả thời gian đóng băng ma pháp trở về không, chính là bởi vì ma pháp này tồn tại, Hoả Pháp sư mới được ca ngợi là phát ra hỏa lực cường đại nhất. Hiện nay các Hoả Pháp sư chỉ có cấp thấp Định Khí, 1 khi mở ra Định Khí, Hoả Pháp sư có thể liên tục sử dụng 3 lượt công kích ma pháp kỹ năng cao nhất. Mà trung cấp Định Khí, thì có thể liên tục công kích 6 lần, là 1 trong những kỹ năng tự phân phối sau khi Hoả Pháp sư chuyển chức.

Lever 30 trở lên quái bình thường đều có xác xuất nhất định rơi ra trung cấp Định Khí, tuy nhiên xác suất cực thấp, cho nên trung cấp Định Khí là kỹ năng mà các Hoả Pháp sư tương đối mong mỏi.

"Thưởng cho ngươi." Phong Dã vừa cười vừa nói, đánh quái thời gian dài như vậy, ra rất nhiều đồ, đều là thứ sau khi chuyển chức lever 30 rất cần, khiến cho thực lực các games thủ đi theo tăng lên không ít.

"Đa tạ lão đại." Hoả Pháp sư vui sướng tỉ mỉ đem trung cấp Định Khí ra học.

Những Ác Ma Dẫn Giả lv 40 này là hỏa hệ sinh vật, thứ cho Hoả Pháp sư tỉ lệ rơi ra rất cao, ngoài mấy chục cuộn sách kỹ năng của Hoả Pháp sư ra, còn ra hơn 10 cái trang bị cấp Truyền Thuyết dành cho Hoả Pháp sư, thậm chí có ra mấy bộ sáo trang Tử Trang của Hoả Pháp sư, còn có rất nhiều bảo thạch gia tăng hỏa hệ thương tổn, mấy thứ này đủ khiến cho Phong Dã chế tạo ra 1 đội hỏa hệ Pháp sư tiếu ngạo tại Tà ác liên minh a.

1 buổi tối thời gian rất nhanh đã qua đi, phía xa tia nắng ban mai đã hé lộ ra, cùng Tiêu Ngự dự tính cũng gần chuẩn, điểm kinh nghiệm của hắn đã lên tới lv 39 36%, Phong Dã cùng toàn bộ những người có liên quan cũng đã lên tới lv 38. Đem lever các games thủ kéo lên ít nhất 4 cấp, làm bọn hắn quả thực cực kỳ hưng phấn.

Không trung nổi lên quang mang màu trắng bạc, màn đêm dần dần tan đi, sương sớm tràn ngập.

Các games thủ thuộc 3 Công hội dưới tay Phong Dã vẫn tiếp tục chiếm cứ Phong Ma Cốc đánh giết quái, ngày hôm qua đi ra hơn 700 games thủ pháp hệ đa số đã chuyển chức xong xuôi, đều có thể thi triển ma pháp đánh lan, sau khi bọn họ tiến vào Phong Ma Cốc, phân tán đến các Đoàn đội để luyện cấp, tốc độ luyện cấp của games thủ 3 Công hội được kéo lên cực đại.

1 đám class pháp hệ trên dưới lever 28 lại tới đây, Phong Dã đem bọn họ nhập vào đội ngũ, mới hơn phân nửa giờ đồng hồ, đã đem bọn họ mang lên tới lever 29 99%, 1 đám này đi rồi, nhóm thứ 2 lại tiếp tục.

"Cứ như vậy luyện tiếp, 3 ngày là có thể mang ra 6.000 Pháp sư chuyển chức a!" Phong Dã hưng phấn nói, hắn đã chuẩn bị thời gian dài chiếm cứ cái địa điểm này, sau khi trong Công hội từ hư không xuất ra hàng loạt Pháp sư đã chuyển chức có ma pháp đánh lan, ảnh hưởng sẽ là vượt quá tưởng tượng, cứ như vậy, Thiết Kỵ, Nanh Sói và Lời Thề 3 Công hội sẽ ổn định vào vị trí lão đại trong Tà ác liên minh, hỏi thiên hạ ai có thể cùng ta tranh phong? Ngay cả Ma Vực cũng phải sang bên mà đứng.

Tiêu Ngự nhàn nhã dạo chơi cùng Triệu Lam Hinh trò chuyện rôm rả, Triệu Lam Hinh ngoài máy móc thi triển từng cái ma pháp đánh lan ra, cũng không cần làm quá nhiều thao tác.

Hơn 100 tên Đạo tặc Ma Vực sau khi nhận được mật lệnh, ẩn thân tiến vào Phong Ma Cốc, vượt qua phần đông các games thủ Thiết Kỵ, Nanh Sói và Lời Thề, rốt cuộc cũng tìm được đám người Phong Dã, khi bọn hắn thấy được tình huống trước mắt, choáng váng, trách không được Phong Dã cùng những người này lever thăng nhanh như vậy. Những Ác Ma Dẫn Giả kia bị dồn thành đống thành đống ngã xuống đất, 1 lần hơn 500 tên, cảnh tượng này quả thực quá đồ sộ, Ác Ma Dẫn Giả tốc độ reset cực nhanh ( sống trở lại ),ở dưới loại tốc độ giết quái này, số lượng một chút cũng không có dấu hiệu giảm bớt. Thêm tất cả Ác Ma Dẫn Giả đều là quái đầu lĩnh, điểm kinh nghiệm vô cùng phong phú a.

Nếu như ở nơi này giết quái 1 ngày, ít nhất phải thăng cấp 5 a!

"Trách không được bọn họ thăng cấp nhanh như vậy."

"Lợi dụng địa hình để thăng cấp, quả đáng xấu hổ." 1 Đạo tặc căm giận nói, tham lam nhìn thoáng qua cái địa hình này, nếu như cái địa hình này là bọn họ chiếm cứ, vậy sẽ quả là sung sướng a.

"Ngươi nhìn những Pháp sư kia xem, uống dược hoàn ừng ực.!"

"Quá là giàu a."

"Tài đại khí thô." ( đại khái là nhiều tiền a)

Bọn họ giờ mới hiểu được, đám người Phong Dã là ở đốt tiền luyện lv, uống dược hoàn như vậy, 1 ngày phải ít cũng phải 10.000.000, lại không có nguồn thu vào. Những Đạo tặc này từng người đều thấy ghen ghét, người so với người, tức muốn chết a. Bình thường bọn họ ngay cả 1 bình hạ cấp phục hồi máu trong nháy mắt 10 kim tệ cũng không nỡ uống, một người trong hành trang chỉ có khoảng 5-6 bình, cất giấu còn hơn cả bảo bối, mà đám người Phong Dã, 1 bình hạ cấp phục hồi ma pháp trong nháy mắt 50 kim tệ nốc như nước lã a, nhìn thấy như vậy, những Đạo tặc này so với Phong Dã còn muốn đau lòng hơn.

Nhiệm vụ của bọn họ là quấy nhiễu đám người Phong Dã giết quái, nhưng mà chỉ có một cái lối nhỏ đi tới chỗ đám người Phong Dã đứng, này đường nhỏ chỉ vừa một người đi qua, dễ thủ khó công, đừng nói hơn 100 người, chính là 10.000 người cũng công không nổi. Nhiệm vụ này căn bản không có biện pháp hoàn thành, rơi vào đường cùng, những Đạo tặc này chỉ có thể đem tình huống báo cho Thứ Vũ.

Biết được tình huống bên này, Thứ Vũ ngạc nhiên, trách không được đám người Phong Dã thăng cấp nhanh như vậy, nếu như bọn họ chiếm cứ địa hình kia, không tiếc tiền mà nói, tốc độ thăng cấp cũng sẽ không chậm.

Làm thế nào đây? Chẳng lẽ thực sự để Phong Dã vượt mặt, đánh vào sao? Điều đó không có khả năng, 3 Công hội dưới tay Phong Dã ở Phong Ma Cốc mà phòng thủ, cho dù có gấp 2 quân số của Phong Dã, cũng không hẳn đánh vào trong được. Với lại 1 khi 2 đại Công hội khai chiến, so bình thường không chỉ đơn giản là thực lực, còn có khả năng kinh tế nữa, mỗi ngày đều cần tiêu hao vô số tiền tài, đây là điều Thứ Vũ vô sức chịu đựng, so sánh lại, khả năng kinh tế của Phong Dã so với hắn còn muốn hùng hậu hơn nhiều lắm, đó cũng là nguyên nhân Ma Vực luôn luôn khuất phục ở vị trí thứ 2. Nhưng nếu như không đánh, 3 Công hội dưới tay Phong Dã có thêm hàng loạt Pháp sư chuyển chức, thực lực sẽ tăng lên phạm vi lớn, lúc đó Ma Vực có lẽ muốn ngồi vững vàng tại vị trí thứ 2 cũng là không thể nào.

Đánh thì không thể đánh, Thứ Vũ quyết đoán phái hàng loạt Đạo tặc đi dò xét bản đồ mới, đã Phong Ma Cốc có địa hình như vậy, địa phương khác chắc chắn cũng có. Còn hơn 100 Đạo tặc kia, bọn họ ở chỗ Phong Dã cũng không có tác dụng gì, quấy rối không tới Phong Dã, vậy quấy rối thuộc hạ của Phong Dã, không cho Phong Dã đem hàng loạt chuyển chức Pháp sư đi chuyển chức!

"Trên đường cướp giật giết hết Pháp sư xung quanh! Sau khi tiêu diệt vài tốp lập tức trở về thành!" Thứ Vũ truyền đạt xuống mệnh lệnh cho hơn 100 Đạo tặc kia nói, điều này là điều duy nhất bọn họ có thể làm được, sau khi tiêu diệt vài tốp Pháp sư, bọn họ chắc chắn sẽ khiến Phong Dã chú ý, đối với bọn họ tiến hành bao vây tiễu trừ, không bằng lập tức thu quân.

1 đám hơn 20 Pháp sư Lời Thề lever 28 tiến vào trong thung lũng, ở đường nhỏ trong rừng tiến lên, chuẩn bị nhập vào đội ngũ của Phong Dã, thăng lever.

Một ít bóng đen xuất hiện ở trong rừng cây, truy tung theo những Pháp sư này.

"Giết!"

Hơn 100 Đạo tặc liền xông ra ngoài.

"Có Đạo tặc!"

"Phản kích!"

Những Pháp sư kiamuốn đánh trả cũng đã không còn kịp nữa rồi, số người hơn kém quá xa, với lại Đạo tặc là khắc tinh với class Pháp sư nữa chứ, dưới tình huống số người chiếm ưu, trận tranh đấu này càng không còn gì để nói, hơn 20 Pháp sư bị 1 hơi tiêu diệt, trên mặt đất nằm hơn 20 cỗ thi thể.

Những Đạo tặc này thu dọn thứ các Pháp sư rơi xuống.

"Đi!"

Hơn 100 Đạo tặc lại tiến vào trạng thái tiềm hành, hư không tiêu thất.

1 đội ước chừng hơn 60 games thủ Lời Thề đang giết quái ở trên 1 khu đất, sau khi trong hàng ngũ có thêm 5 Pháp sư đã qua chuyển chức, cuộc sống của bọn họ dễ chịu hơn rất nhiều, tốc độ giết quái so với bình thường nhanh gấp 5-6 lần luôn, nhìn vào từng mảng quái vật ngã xuống đất, những games thủ này đắm chìm ở trong vui sướng thăng cấp.

" Bưng trà đưa nước cho pháp các sư huynh đệ, các ngươi vất vả nhiều rồi a."

"Được rồi đừng đùa nữa, nhanh chóng đi thu dọn đồ đạc đi."

"Tuân mệnh!" Mấy tên Chiến sĩ lao lên thu dọn chiến lợi phẩm.

"Lại 1 đám nữa kìa, hơn 50 tên Ác Ma Nô Bộc."

"Được đấy." 1 Hoả Pháp sư không nén nổi xúc động nói, tốc độ thăng cấp này mặc dù đã rất nhanh, nhưng nghĩ tới đoạn thời gian cùng Phong Dã lão đại giết quái kia, Hoả Pháp sư không nén nổi hoài niệm vô cùng, bọn họ ở nơi này giết quái, 1 giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể thăng 10-20%, khi cùng Phong Dã giết quái, bọn họ mới nửa giờ đã thăng hơn 1 bậc, tốc độ này quả thực là 1 trời 1 vực.

Tuy nhiên bọn hắn cũng coi như may mắn, dù sao Phong Dã cũng không có khả năng chăm sóc đến từng thành viên trong Công hội được, sau khi đưa bọn họ kéo lên lever 29 99%, còn lại cũng chỉ có thể do bọn họ tự lực cánh sinh mà thôi.

"Để cho các Đạo tặc dẫn về nhiều một chút đi, hơn 50 tên Ác Ma Nô Bộc, còn chưa đủ dắt kẽ răng đâu."

Các Chiến sĩ nghe được mấy Pháp sư oán giận, từng người nhìn nhau cười khổ, đây chính là hơn 50 tên Ác Ma Nô Bộc a, bình thường bọn họ nhiều nhất 1 lần cũng chỉ dẫn về 5-6 tên mà thôi. Chỉ là các Pháp sư đi theo Phong Dã sau nửa giờ sảng khoái, tốc độ thăng cấp như bây giờ, quả thực có phần chướng mắt.

"Nhớ năm đó, chúng ta đi theo Phong Dã lão đại mỗi 1 lần đánh ít nhất 500 tên Ác Ma Dẫn Giả, Ác Ma Dẫn Giả đó biết không, lv 40 quái đầu lĩnh, quái 1 ngã xuống liên tục 1 mảnh, xác chết chất thành đống như núi kia, trang bị cấp Truyền Thuyết, sách kỹ năng, bảo thạch rơi la liệt trên mặt đất, kim lóng lánh kia. 1 phút là có thể tiêu diệt vài tốp đó." 1 Hoả Pháp sư đắc ý khoe khoang nói.

"Làm sao có thể thế được."

"Ngươi không tin?"

"Tin cũng thế thôi, chúng ta có tin cũng không có được đi mà. Nhanh lên nhanh lên, quái vật xông tới kìa."

"Hoảng sợ cái gì, đã tới gần đâu, cái này gọi là lâm nguy bất loạn, hiểu không."

Thấy được 1 đám Ác Ma Nô Bộc đến gần, mấy Pháp sư bắt đầu khẩn trương ngâm xướng ma pháp đánh lan.

Một ít thân ảnh xuất hiện ở phía sau những Pháp sư này, sụt sụt sụt, tất cả đều bị Thâu Tập trúng người. ( ơ thế bọn vừa nãy bị giết không kịp pm thông báo được cho công hội chắc, đoạn này hơi vô lý nha, làm gì có chuyện hơn 20 thằng kia bị chết mà hok ai biết )

"Có Đạo tặc!"

"Sao lại thế, bị móc lốp rồi, sát!"

Hơn 60 games thủ Lời Thề bình thường bị hơn 100 tinh anh Đạo tặc của Ma Vực đánh lén, đồng thời còn bị hơn 50 tên Ác Ma Nô Bộc giáp công, kết quả có thể tưởng tượng được, trên mặt đất nằm hơn 60 cỗ thi thể, vật phẩm rớt ra cũng bị dọn sạch không còn một mống, hơn 100 Đạo tặc lần thứ 2 hư không tiêu thất.

"Cái gì, bị Thâu Tập, chết hơn 500 người rồi?" Phong Dã nghe được phía dưới báo cáo lên, ngay lập tức nổi giận, bọn gia hỏa kia dám xúc phạm uy phong của lão hổ, chán sống rồi mà."Triệu tập 2.000 Thợ săn vào Phong Ma Cốc, đem bọn họ đuổi giết ra ngoài, phái 200 Thợ săn canh giữ ở cốc khẩu." Phong Dã biết, muốn đem hơn 100 Đạo tặc toàn bộ mần thịt là quá khó khăn, triệu tập 2.000 Thợ săn tìm tòi 1 lần, cũng chỉ là chỉ có thể đem bọn họ đuổi đi mà thôi.

"Ngươi cảm thấy là người nào làm?" Tiêu Ngự hỏi.

"Ma Vực là hiềm nghi lớn nhất. Nhất định là muốn phá chúng ta, tuy nhiên nơi này địa hình quá đặc biệt, đừng nói 100 Đạo tặc, số người có nhiều hơn nữa cũng công không vào nổi, chỉ có thể vứt bỏ, quay ra phá rối thủ hạ của ta." Phong Dã oán hận nói.

Phong Dã cũng không có tức đến nghẹn thở, ngược lại lộ ra vẻ mỉm cười, thấy được vẻ mặt của hắn, hiển nhiên là đã có biện pháp, Tiêu Ngự cũng sẽ không múa rìu qua mắt thợ.

"Lão hổ không phát uy, bọn họ dám coi ta là mèo bệnh a." Phong Dã vừa cười lạnh vừa nói, bắt đầu bố trí công tác, "Tất cả thành viên Công hội toàn bộ tiến vào Phong Ma Cốc, tử thủ hẻm núi, chặn cửa rừng luyện cấp, phái 3.000 người bảo vệ cho cốc khẩu! Mỗi 3 giờ đồng hồ thay phiên nghỉ ngơi một tổ. Tất cả Đạo tặc, mỗi 1 tổ 100 người, chú ý ẩn núp, đến các bản đồ lever 25 đến lever 30, hễ gặp liên minh Ma Vực, quấy rối cho ta, không để cho chúng nó luyện cấp nữa."

"Như vậy không phải sẽ lưỡng bại câu thương sao?" Tiêu Ngự hỏi, thấy được vẻ mặt Phong Dã như đã tính trước kỹ càng, hơi suy nghĩ một chút, đã hiểu ra Phong Dã dự định làm gì, Phong Dã không ngờ lại có thể chuẩn bị cùng Ma Vực toàn diện khai chiến, nhìn như hành động lỗ mãng, nhưng lùi một bước lại có sát chiêu, đem bản thân đưa vào thế bất bại, đồng thời thật lực làm suy yếu đối thủ trên phạm vi lớn. Nếu như là Tiêu Ngự, cũng không cách nào làm ra quyết định có tính quyết đoán như vậy.

Phong Dã đem tất cả games thủ điều vào 3 hẻm núi dễ thủ khó công để luyện cấp, bảo vệ cho cốc khẩu, cho dù có Công hội muốn quấy rối cũng không có khả năng làm đến nơi đến chốn, cho dù làm đến nơi đến chốn, Phong Dã cũng có thể lợi dụng có lợi địa hình phòng thủ vững vàng, games thủ trong cốc tự nhiên có thể an tâm luyện cấp. Đồng thời tất cả Đạo tặc lên đường, hoạt động quấy rối ở các bản đồ khác, sẽ ảnh hưởng cực lớn tới games thủ của Công hội đối địch luyện cấp, đem mục tiêu quấy rối định vị ở lever 25 đến lever 30, chính là để ngăn cản các games thủ kia chuyển chức. Đương nhiên, hành động quấy rối như vậy sẽ ảnh hưởng cực lớn tới tốc độ thăng cấp của các Đạo tặc dưới tay Phong Dã, nhưng mà Phong Dã cũng không cần lo lắng, sau khi hắn mang ra hàng loạt games thủ class pháp hệ kéo đủ lv chuyển chức, toàn bộ đã có ma pháp đánh lan, đến lúc đó lại mang các Đạo tặc này đi thăng cấp là được.

Đương nhiên người của Ma Vực cũng có phương pháp đáp trả, Ma Vực đã không có cách nào tấn công, thì cũng chỉ có thể áp dụng thủ thế, cũng như Phong Dã vậy, tìm một ít hẻm núi rồi co đầu rút cổ vào luyện cấp, 2 bên tạm thời đánh không chạm tới nhau, Phong Dã sẽ có thể an tâm lợi dụng địa hình Phong Ma Cốc tạo ra hàng loạt games thủ class Pháp sư đã qua chuyển chức, lại do games thủ Pháp sư đã qua chuyển chức mang đội đi thăng cấp, so sánh tốc độ luyện cấp, ai có thể so sánh được đây? Các games thủ thuộc 3 Công hội dưới tay Phong Dã lever rất nhanh sẽ có thể đem người của Ma Vực bỏ lại phía sau.

Chờ Phong Dã an tâm làm cho lever của các thủ hạ tăng lên, đến lúc đó Phong Dã còn phải sợ ai nữa?

Phong Dã không cầu nhanh, nhưng phải cầu chắc, 1 bước này đi được vững vàng. Games thủ đã qua chuyển chức thực lực so sánh với games thủ chưa chuyển chức phải gấp 2 lần có thừa, nếu như Phong Dã mang ra 5-60.000 games thủ đã qua chuyển chức, mà Ma Vực lại chỉ có mấy ngàn games thủ đã chuyển chức, Phong Dã dồn toàn bộ lực lượng của Công hội, đánh một đòn sấm sét, đến lúc đó Ma Vực tự nhiên sẽ tan tác thôi.

Phong Dã hoàn toàn có thể lợi dụng cái dịp chuyển chức này, xưng bá Tà ác liên minh, đem các Công hội khác bỏ xa lại phía sau. Như vậy sau khi tính toán 1 lúc, Phong Dã đã quyết đoán khơi mào chiến tranh toàn diện. Chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, dần dần từng bước, là có thể không hề lo lắng áp chế hoàn toàn Ma Vực.

Sau khi Tiêu Ngự tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cũng đã hoàn toàn đồng ý với kế hoạch của Phong Dã, đối với Phong Dã mà nói, kế hoạch này không có chút nguy hiểm nào.

Tất cả Đạo tặc thuộc 3 Công hội dưới tay Phong Dã toàn bộ lên đường, đây là 1 luồng lực lượng rất vĩ đại, số người ít nhất cũng hơn 100.000, không có bất luận cái gì báo trước đối với tất cả games thủ của Ma Vực đang luyện cấp bên ngoài, tiến hành quấy rối, dưới tình huống không có sự đề phòng, Ma Vực tổn thất cực kỳ nặng nề, có ít nhất 170-180.000 người bị chết, ở dưới bố trí tận lực của Phong Dã, những Đạo tặc này đi "móc lỗ ấy" tất cả đều là Pháp sư, sau khi tiêu diệt Pháp sư lập tức tháo chạy, không cùng class cận chiến kiếm phiền toái làm gì cả. Các Đạo tặc dưới tay Phong Dã cũng tổn thất nặng nề, ngã xuống 6-70.000 người, 6-70.000 người này sau khi chết, liền đến kho trang bị bổ sung, rồi lại tiếp tục hành trình quấy rối. Bọn họ bây giờ mất một ít lever cũng không tính là gì cả, chờ lần sự kiện này qua đi, sẽ có hàng loạt Pháp sư có ma pháp đánh lan dẫn bọn hắn đi khu vực quái vật lever cao luyện cấp, lever của bọn họ sẽ rất nhanh là có thể tăng trở lại. Bên Ma Vực kia thì sẽ không được nhẹ nhàng như vậy.

Thứ Vũ thế nào cũng không nghĩ tới Phong Dã không ngờ lại có thể có thể không thèm kiêng nể phát động đại chiến toàn diện, phái hàng loạt games thủ trà trộn vào trong dám games thủ bình thường chỉ trích Phong Dã, làm ra dư luận, lại không thu được bất luận câu trả lời thuyết phục nào từ Phong Dã, sau khi phái người điều tra 1 chặp, phát hiện người của Phong Dã toàn bộ đã lui vào mấy cái hẻm núi, chỉ có Đạo tặc ở bên ngoài quấy rối mà thôi, nhiều Đạo tặc như vậy, qua lại tự nhiên, bao vây tiễu trừ cũng tiêu diệt không hết nổi, phương pháp duy nhất là để cho người dưới tay cũng toàn bộ lui vào cái sơn cốc nào đó luyện cấp. Nhưng mà Phong Dã vẫn không ngừng đưa ra hàng loạt games thủ đi chuyển chức, cho tới bây giờ đã có hơn 1.000 người, có games thủ đã chuyển chức dẫn dắt, tốc độ thăng cấp của 3 Công hội dưới tay Phong Dã sẽ tăng lên phạm vi lớn, mấy ngày nữa chờ hàng loạt games thủ của bọn hắn hoàn thành chuyển chức, đến lúc lại khơi lên chiến tranh toàn diện, Ma Vực căn bản sẽ đỡ không nổi. Công không được, thủ không xong, đây là hoàn cảnh xấu hổ của Ma Vực hiện nay.

Phong Dã đã chiếm cứ toàn bộ tiên cơ, cho Phong Dã 3 ngày nữa, Phong Dã sẽ có thể mang ra 6.000 games thủ đã qua chuyển chức, 6.000 games thủ đã qua chuyển chức này rải đến mỗi cái Đoàn đội luyện cấp, sẽ có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tạo ra thêm mấy vạn games thủ hoàn thành chuyển chức. Mà Ma Vực Công hội, dựa theo tốc độ bình thường, trong vòng 3 ngày cũng chỉ có thể đưa ra 5-600 games thủ hoàn thành chuyển chức, trong 10 ngày cũng may ra mới có thể đưa ra 5-6.000 mà thôi, mà sau 10 ngày, Phong Dã ít nhất đã có hơn 100.000 games thủ hoàn thành chuyển chức.

Đợi qua 10 ngày nữa, thực lực của 2 bên so sánh sẽ xảy ra biến hóa khôn lường, lúc đó Phong Dã dẫn dắt 3 Công hội dưới tay phát động toàn diện tấn công, hay là ác hơn một chút, chờ qua 20 ngày mới phát động toàn diện tấn công, kết quả có thể tưởng tượng được a.

Biện pháp duy nhất chính là bây giờ thừa dịp thực lực còn chưa chênh lệch rõ ràng, phát động quyết chiến, nhưng mà Phong Dã đã co đầu rút cổ ở trong mai rùa, đánh cũng đánh không tới, tùy tiện triệu tập hàng loạt games thủ Công hội chiến, không luyện cấp, cũng là vô cùng nguy hiểm, rất có khả năng sẽ làm lever 2 bên chênh lệch càng càng lớn nữa, đây chính là điều Phong Dã cầu còn không được.

Phong Dã đi 1 nước này thì đã đem bất cứ khả năng có thể sảy ra đều ngăn chặn toàn bộ, thực sự là thâm trầm, ngoan độc.

Thứ Vũ vắt hết sức suy nghĩ, cũng tìm không thấy phương pháp phá giải, đành chịu chỉ có thể để cho các games thủ dưới tay trước tiên co đầu rút cổ vào hẻm núi luyện cấp, cũng phái người ở tại miệng hẻm núi thiết lập phòng ngự.

"Thứ Vũ xem ra bây giờ đang rất đau đầu a, đánh cũng không được, không đánh cũng không xong." Phong Dã hớn hở cười nói, từ sau khi hắn dẫn dắt huynh đệ sáng lập ra Thiết Kỵ, Nanh Sói và Lời Thề, phát triển thực lực Công hội, bền vững chiếm cứ vị trí lão đại, nếu không phải ngực có khe rãnh ( câu này h mới nghe thấy a – hẳn nghĩa bóng là ám chỉ bản thân có thực lực đó, còn nghĩa đen thì … tự tưởng tượng ),có thể làm được như vậy sao?

Tiêu Ngự cười cười, tranh đấu giữa những Công hội này, tuy cùng Tiêu Ngự không có quan hệ, nhưng Phong Dã lại hợp tác cùng hắn, được cùng được – mất cùng mất, Công hội của Phong Dã chiếm cứ ưu thế, đối với Tiêu Ngự cũng sẽ có lợi ích nhất định.

"Nhiều nhất 20 ngày, Ma Vực Công hội tất bại." Phong Dã trong lòng tràn đầy khí phách nói, nhìn thoáng qua Tiêu Ngự, "Ở trước khi quyết chiến, ta sẽ an bài cho ngươi và Lưỡi Lê quyết đấu, Lưỡi Lê luôn luôn là biểu tượng tinh thần của Ma Vực Công hội, nếu như ngươi có thể chiến thắng, biểu tượng tinh thần là Lưỡi Lê này sẽ sụp đổ."

Tiêu Ngự không thể không nói, Phong Dã quả thật tính toán rất được, cố ý ở trước khi quyết chiến bố trí cho Tiêu Ngự cùng Lưỡi Lê quyết đấu, đem ảnh hưởng của trận thi đấu này thi triển ra đến mức lớn nhất. Nếu như Tiêu Ngự thua, cũng không có sao cả, dù sao Tiêu Ngự cũng không danh tiếng mấy, các games thủ cũng có thể cho rằng Tiêu Ngự thua là chuyện dĩ nhiên. Còn nếu như Tiêu Ngự thắng, Lưỡi Lê kia thứ mà Ma Vực gọi là biểu tượng tinh thần cũng sẽ sụp đổ, đối với games thủ của Ma Vực ảnh hưởng thật là lớn.

Phong Dã đang lợi dụng Tiêu Ngự, Tiêu Ngự chẳng phải cũng đang lợi dụng Phong Dã sao? Không có Phong Dã, Tiêu Ngự căn bản không có cách nào tiến vào Đấu Trường Hắc Ám, cũng kiếm không được nhiều tiền như vậy. Nếu như Tiêu Ngự cùng Lưỡi Lê thi đấu mà chiến thắng, thành quả đoạt được của 1 hồi thi đấu, cũng đủ cho Tiêu Ngự dùng vài kiếp rồi, đến lúc cho dù dùng đánh Đấu Trường Hắc Ám, hắn cũng có thể thảnh thơi thảnh thơi trải qua cuộc sống gia đình yên ổn.

Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. May mắn là Tiêu Ngự cùng Phong Dã cũng không phải kẻ địch a. ( lúc oánh nhau mang hết tài sản ra đặt ké cho nó máu a càng hok cần lo nghĩ tới cuộc sống sau này )

Một chiêu này của Phong Dã xem như là đã đem Ma Vực bức bách tới tử đạo, sau này cục diện toàn bộ Tà ác liên minh rất có khả năng sẽ là Phong Dã 1 nhà độc chiếm, loại này cục diện này đối với Tiêu Ngự mà nói, trăm lợi mà không có hại.

Tiêu Ngự không gia nhập bất luận cái Công hội nào, kể cả 3 Công hội dưới tay Phong Dã, nhưng 3 Công hội dưới tay Phong Dã luôn luôn ủng hộ Tiêu Ngự, lợi ích qua lại giữa 2 người, khiến cho 2 bên mật thiết gắn chặt cùng một chỗ.

"Trời đã sáng rồi a." Tiêu Ngự nói, 1 tia sánh mặt trời chiếu vào Phong Ma Cốc, qua vài giờ đồng hồ giết quái, hắn sẽ phải đi làm nhiệm vụ, vị trí top lever bài danh thứ nhất này còn chưa có ngồi nóng chỗ, có lẽ rất nhanh sẽ chắp tay dâng cho người ta, tuy nhiên hư danh này đối với Tiêu Ngự mà nói, căn bản không coi ra gì.

Kế hoạch của Phong Dã đang tiến hành chiêng trống rùm beng, mới 1 lát đã kéo được hơn 100 games thủ class pháp hệ lên tới lever 29 99%, để cho bọn họ tự đi làm nhiệm vụ chuyển chức.

"Hễ là ở trong bản đồ chuyển chức gặp phải Pháp sư Công hội đối địch, giết chết không cần luận tội!" những games thủ này trước khi đi, Phong Dã còn không quên dặn dò 1 câu, bởi vì người của bọn hắn chuyển chức tương đối nhiều, ở trong bản đồ nhiệm vụ chuyển chức có thể nói là người đông thế mạnh, gặp được games thủ đi chuyển chức của Công hội đối địch, sẽ không chút do dự giết hết, như vậy ở trong khoảng thời gian ngắn có thể phát ra tác dụng áp chế địch nhân.

Thứ Vũ của Ma Vực đối với điều này cũng không hề có biện pháp, bọn họ một chút cũng không dễ dàng mới gom góp đủ 5-60 games thủ class pháp hệ, đưa bọn họ đi chuyển chức, lại gặp phải hàng loạt người của Phong Dã, Phong Dã người đông thế mạnh, đối với bọn họ tiến hành cướp giật tàn sát, kết quả 5-60 người chỉ có hơn 10 người chuyển chức thành công. Mặc dù bọn họ cũng tiêu diệt được không ít người của Công hội Phong Dã, chỉ là số lượng như vậy, đối với Phong Dã mà nói, trên cơ bản không có gì đáng kể. Phong Dã uy thế mạnh mẽ, khiến cho Ma Vực mới vùng vẫy một chút, đã hoàn toàn bị bóp chết ở trong nôi. ( tương tự bóp chết từ trong trứng nước)

"Ta phải đi rồi, ngươi tiếp tục ở trong đây thăng cấp nhé." Tiêu Ngự đối với Triệu Lam Hinh nói.

"Ân." Triệu Lam Hinh có chút không nỡ nói.

Tiêu Ngự nhìn một chút điểm kinh nghiệm, lv 39 66%, bây giờ là 9 giờ sáng, 10 giờ nhiệm vụ sẽ bắt đầu.

Tiêu Ngự ra khỏi đám người Phong Dã, mở ra hồi thành quyển trục, về tới trong thành.

"Chung Tang trấn, tọa độ 739 393 283, nửa giờ sau tập hợp, nhiệm vụ sắp bắt đầu rồi." Tiêu Ngự truyền âm cho đám người Kẹo Sa Ngã.

"Ta nói lão đại ngươi lever như thế nào thăng nhanh vậy, cũng quá đả kích người a." Số Mệnh nói, trong khoảng thời gian này ở chung với nhau, sau khi quen thuộc, những đội viên này đều vô thức đem Tiêu Ngự cho thành người lãnh đạo, 10 Đạo tặc trong Đoàn đội, người duy nhất không phục Tiêu Ngự, cũng chỉ có Kẹo Sa Ngã. Lại nói tiếp, tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngự cũng thật là quá nhanh mà, những người khác cũng đã toàn bộ hoàn thành chuyển chức, nhưng đều chỉ có trên dưới 33-34 lever, không ngờ tiêu ngự lại có thể vượt tới hơn 5-6 cấp.

Tiêu Ngự cười cười, không có giải thích.

Bọn người Số Mệnh cũng đoán được Tiêu Ngự hẳn là cùng 1 nhóm người đi sát quái, lever mới có thể thăng nhanh như vậy, nhưng cũng không biết tình huống cụ thể, thấy Tiêu Ngự không muốn nói, cũng sẽ không tiếp tục truy hỏi.

Tiêu Ngự đem 9 người khác toàn bộ nhập vào đội ngũ, đem Hắc Long Câu triệu hồi ra, phát hiện trong khoảng thời gian này Hắc Long Câu đã có biến hóa lớn, lông toàn thân tựa như ngọc trai đen, phát ra quang mang màu đen rạng rỡ.

Cho Hắc Long Câu ăn thêm một ít cỏ, vừa mới chuẩn bị lên ngựa, toàn thân Hắc Long Câu nở rộ ra quang mang màu đen chói mắt, thân thể dần dần căng lớn, so với trước kia càng thêm cao lớn thần tuấn, phát ra tiếng tê minh ( khó mà diễn tả được cái loại âm thanh đó a, chỉ tưởng tượng ra được thôi),vẩy đầu một cái phát ra tiếng phì phì trong mũi, đi đến bên cạnh Tiêu Ngự, ngoan ngoãn dùng đầu cọ xát vào tay Tiêu Ngự.

"Hắc Long Câu thăng cấp a." Tiêu Ngự kinh ngạc vui mừng mở bảng thuộc tính của Hắc Long Câu, nhìn một chút thuộc tính của Hắc Long Câu.

Hắc Long Câu:

Loại hình: tọa kỵ.

Lever: 2. Cần nuôi nấng.

Trí tụê nhân tạo : 50.

Năng lực học tập : 1.

Năng lực thiên phú : 1

Thể lực : 50.

Sau khi cưỡi tốc độ di chuyển +80% ( Lấy tốc độ di chuyển cơ bản làm chuẩn – cái này là của tác giả nói nha )

Sinh mệnh : 3.000.

Sinh mệnh khôi phục mỗi giây 3%. Sau khi chết có thể triệu hồi ra lần nữa. Nhưng sẽ ở vào trạng thái suy yếu.

Kỹ năng: Phi Tốc, sau khi thi triển kỹ năng Phi Tốc, tốc độ di chuyển gia tăng 50%, thể lực tiêu hao gấp bội, duy trì thời gian nửa giờ đồng hồ, kỹ năng đóng băng 2 ngày.

Thuộc tính của Hắc Long Câu đã có biến hóa rõ ràng, trước kia gia tăng 30% tốc độ di chuyển, nhiều lắm chỉ có thể coi là thuộc tính của loại tọa kỵ trung bình, sau khi thăng cấp, tốc độ di chuyển nhanh hơn hẳn, xem như đã là tọa kỵ khá xịn, mặc dù thua kém những cực phẩm tọa kỵ vô giá tốc độ di chuyển gia tăng 200%, 300% kia, nhưng cũng chưa chắc đã là mãi mãi, vì Hắc Long Câu còn có thể tiếp tục thăng cấp. Với lại những cực phẩm tọa kỵ kia đều là vô cùng hiếm thấy, hiện nay còn chưa có games thủ nào có loại tọa kỵ này.

Sau khi thăng cấp, Hắc Long Câu càng thêm cao lớn, cường hãn phi thường, đôi mắt cũng càng thêm linh hoạt, cùng trí tuệ của nó tăng lên cũng không phải không có quan hệ.

Tiêu Ngự cỡi trên lưng Hắc Long Câu, thúc dục Hắc Long Câu, Hắc Long Câu giống như 1 đạo tên rời cung, phóng đi như gió, ở trên đường chỉ còn lưu lại 1 đạo thân ảnh màu đen. Trên đường đã có không ít games thủ cưỡi ngựa, nhưng mà gặp phải Hắc Long Câu, cũng phải nhận thua hết cả, rất nhanh đã bị rớt xa lại phía sau, đuổi theo không kịp.

"Huynh đệ, chờ một chút."

Tiêu Ngự đang cưỡi ngựa chạy như bay, một Kỵ Sĩ cưỡi chiến mã ở phía sau reo lên.

"Có chuyện gì?" Tiêu Ngự hãm Hắc Long Câu lại một chút, hỏi.

Kia Kỵ Sĩ ánh mắt tham lam liếc mắt nhìn Hắc Long Câu của Tiêu Ngự, hỏi: "Đem này con ngựa bán cho ta được chứ."

Tiêu Ngự thấy sự tình không đâu, vỗ Hắc Long Câu thúc ngựa rời đi, nói:

"Không bán."

Thấy được bóng lưng Tiêu Ngự rời đi, Kỵ Sĩ khẩn cấp, la lên: "Ta còn chưa ra giá mà, 1.000.000 kim tệ thế nào?" Thấy được Tiêu Ngự vẫn cứ không có dừng lại ý, nói: "2.000.000, 3.000.000 "

"Bao nhiêu cũng không bán." Tiêu Ngự lạnh nhạt nói, Hắc Long Câu lướt gió mà đi.

Nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự, hắn biết, lấy con ngựa dưới chân này, là tuyệt đối đuổi không kịp, chỉ có thể chán nản bỏ qua.

Sau khi chạy băng băng hơn 20 phút, Tiêu Ngự cuối cùng cũng tới được Chung Tang trấn, bởi vì 2 đại liên minh toàn diện khai chiến, Chung Tang trấn ở vào vùng biên, là trọng điểm tranh đoạt của 2 đại liên minh, hắn không thể không cẩn thận được.

Xa xa thấy được phương hướng Chung Tang trấn có rất nhiều người hoạt động, Tiêu Ngự không thể không khẩn trương xuống ngựa, trước tiên thăm dò tình huống rồi mới tính tiếp, nếu như bên kia đều là người của Thiên sứ liên minh, tùy tiện cưỡi ngựa đi qua, chỉ có thể làm cho bản mình thân đi vào hiểm cảnh.

Sau khi xuống ngựa, đem Hắc Long Câu thu vào, Tiêu Ngự hướng về phương hướng Chung Tang trấn Tiềm Hành tới.

Tên trấn này, nguyên do là trung tâm tiểu trấn có một cái tháp đồng hồ, gió thổi qua, sẽ vang lên từng đợt tiếng chuông xa xưa, mỗi khi lân cận có người chết, tháp đồng hồ không gió cũng tự mình vang lên âm thanh, cho nên lấy tên là Chung Tang trấn.

Tên này chỉ giới hạn ở trong Tà ác liên minh, bên Thiên sứ liên minh kia xưng hô đương nhiên sẽ có chỗ khác biệt.

Đây là một tiểu trấn lụi bại, chiến tranh lâu dài khiến cho công trình kiến trúc của tiểu trấn bị hỏng hóc rất nghiêm trọng, nhiệm vụ của Tiêu Ngự là lẻn vào tiểu trấn, tiêu diệt Tuần thú sư thuộc Thiên sứ liên minh, sau đó sẽ có quân đội Tà ác liên minh tiếp quản nơi này.

Căn cứ theo tư liệu nhiệm vụ mà phán đoán, hiện nay tòa tiểu trấn này là do Thiên sứ liên minh chiếm cứ.

"Nên xem trước một chút tình huống a." Tiêu Ngự thầm nghĩ, hướng phương hướng Chung Tang trấn Tiềm Hành.

Ngoài Chung Tang trấn là 1 mảnh rừng cây thưa thớt, cuồng phong thổi tới, cát vàng bay khắp nơi.

Qua lại ở trong 1 mảnh cây rừng thấp bé, games thủ Tà ác liên minh và games thủ Thiên sứ liên minh hoạt động xung quanh càng nhiều hơn, bọn họ đều là các games thủ giết quái ở lân cận chiến trường, nếu như gặp phải người phe Thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự sẽ không chút do dự đem chém giết. Nếu như gặp phải tổ đội games thủ phe Thiên sứ liên minh, thì Tiêu Ngự sẽ trực tiếp buông tha, dù sao hắn đến là để làm nhiệm vụ, không cần thiết cùng tổ đội games thủ lãng phí thời gian.

Tính toán thời gian, đám người Chanh hẳn cũng nên tới rồi.

Tiêu Ngự xuyên qua 1 mảnh loạn thạch chồng chất, 5 Đạo tặc đang khẽ trò chuyện bàn tán, 1 bên nhìn quanh, giống như đang thăm dò địa hình lân cận.

Nhìn lướt qua trang bị trên người mấy cái games thủ này, 5 người, đều không ngoại lệ, toàn bộ mặc trang bị cấp Truyền Thuyết, một ít từ động tác và thói quen của bọn họ, Tiêu Ngự đoán được những games thủ này thực lực không kém, ít nhất phải cùng một đẳng cấp với Số Mệnh và Ngưu Tử, 5 Đạo tặc tụ tập cùng một chỗ, chẳng lẽ bọn họ là đội ngũ Thiên sứ liên minh?

"Thiên Cuồng lão đại bọn họ lúc nào mới tới đây?"

"Không rõ lắm, nhưng đại bộ đội sẽ rất nhanh tới đây."

Tiêu Ngự hơi sửng sốt, đại bộ đội? Chẳng lẽ bọn họ có rất nhiều người muốn qua đây? Có thể hay không đối với nhiệm vụ của mình có cái gì ảnh hưởng? Những Đoàn đội Đạo tặc này thực lực hẳn không kém.

"Tiêu Linh lão đại bọn họ, giống như gặp phải phiền toái a."

"Ngươi yên tâm đi, sự tình gì có thể làm khó được Tiêu Linh lão đại? Ta đã chưa từng thấy ai mạnh hơn so với Tiêu Linh lão đại cả, muốn gặp phải phiền toái cũng khó? Huống chi chị dâu cũng ở đó, chị dâu dù sao cũng là cao thủ một phương a."

"Điều này cũng đúng." một cái Đạo tặc khác gật đầu nói, hắn xem ra, đây là việc đương nhiên.

Tiêu Linh? Không nghĩ tới không ngờ lại có thể gặp được một người cùng họ Tiêu với mình. Tiêu Ngự nhớ rõ khi hắn tự mình viếng mộ ông nội, trên bia mộ của ông nội có khắc gia phả các thế hệ, có 1 người tên là Tiêu Linh, là đứa bé hàng xóm, chỉ là 2 nhà đã lâu dài không có qua lại, mất đi liên hệ. Tiêu Ngự cũng không nghĩ ở trong bể người mênh mông, tùy tiện lại gặp được một người chính là họ hàng thân thích.

Tiêu Ngự chỉ là do cái tên này sinh ra một ít hồi tưởng mà thôi, từ trong tâm tư hỗn loạn phục hồi lại tinh thần, từ những lời các Đạo tặc này nói mà có thể phân tích ra, cái tên Tiêu Linh này là người rất mạnh, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua địch thủ, còn thực lực rốt cuộc như thế nào, Tiêu Ngự cũng không biết rõ, có thể bồi dưỡng ra một số games thủ mặc toàn thân trang bị cấp Truyền Thuyết thì hẳn phải là rất mạnh, cái tên này tuyệt đối sẽ không yếu a. Nhóm người này muốn tới Chung Tang trấn, cùng nhiệm vụ của mình có thể có cái liên hệ gì hay không?

Chung Tang trấn bởi vì là chỗ giao giới giữa Cáp Mông Đại Tư và Địch Nhã, vị trí địa lý phi thường trọng yếu, bởi vậy nhiệm vụ đặc biệt nhiều, games thủ 2 đại liên minh tới nơi này cũng rất nhiều, từ số lượng games thủ tập trung bên ngoài Chung Tang trấn là có thể đoán được.

Tiêu Ngự tỉ mỉ xem lại nhiệm vụ này, nghe nói Minh Dạ Thành có 1 nhóm lớn Vong linh quân đoàn đang hướng về bên này xuất phát, giống như là muốn đối với nơi này khai đao, xem ra chiến sự giữa 2 đại liên minh còn khuya mới chấm dứt, tuy nhiên nghe nói Tà ác liên minh đã chiếm cứ ưu thế nhất định, Vong linh đế quốc Địch Nhã, người lãnh đạo cao nhất tức Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ đang triệu tập quân đội phạm vi lớn, chuẩn bị cùng Thiên sứ liên minh quyết 1 trận tử chiến, ngay cả Vong linh tộc lão tổ Khắc Văn Đồ Tư luôn luôn lánh đời không ra cũng đã ở Minh Dạ Thành lộ diện.

Nếu như thật sự đánh nhau mà nói, tự nhiên sẽ là 1 hồi kinh thế hãi tục.

Đám người Tiêu Ngự, chỉ là một quân cờ nhỏ bé không đáng kể đến trong cái đại cục này mà thôi.

Nhiệm vụ Chung Tang trấn có một điểm quan trọng nhất, hẳn là tranh đoạt quyền khống chế Chung Tang trấn! Nói không chừng những người này chạy đến là cùng mục tiêu với mình, Tiêu Ngự không tránh được có chút lo lắng.

"Tiêu Linh lão đại còn cần hơn 20 phút mới có thể qua đây, Thiên Cuồng lão đại đã ở trên đường đến. Tiêu Linh lão đại và chị dâu đi 1 mạch, không phát sinh ra một chút trở ngại nào." 1 Đạo tặc lấm la lấm lét nói.

4 Đạo tặc bên cạnh lộ ra giật mình ý cười, cô nam quả nữ cùng một chỗ, kéo dài thời gian cũng là bình thường.

"Chúng ta đừng ở chỗ này lãng phí thời gian, tiêu diệt một ít Tà ác liên minh kiếm điểm vinh quang và điểm kinh nghiệm cũng tốt a."

"Về điểm này, điểm kinh nghiệm còn chưa đủ dắt kẽ răng, còn giá trị vinh quang, chúng ta căn bản không cần thiết."

Mặc dù nói như vậy, 5 Đạo tặc vẫn cùng rời đi, đi mần thịt games thủ Tà ác liên minh a.

Từ ý tứ trong lời một ít games thủ Đạo tặc vừa rồi phỏng đoán, bọn họ cũng không phải là nhóm lẻ games thủ, mà là Đoàn đội games thủ, xem ra Đoàn đội kia rất nhanh sẽ đến đây, nếu như là đại Đoàn đội 50 người, tốt nhất vẫn là không nên tiếp xúc, lấy thực lực của 10 người Tiêu Ngự, có lẽ không có cách nào cùng Đoàn đội kia đối kháng, có thể tạo ra Đoàn đội trang bị cho đội viên bình thường trang bị cấp Truyền Thuyết, thực lực tất nhiên sẽ không kém.

Thấy được 5 games thủ kia rời đi, Tiêu Ngự hướng về phương hướng Chung Tang trấn Tiềm Hành đến, chuẩn bị tiến vào Chung Tang trấn xem tình huống.

"Ta đã đến, ở bên ngoài Chung Tang trấn." Chanh truyền âm cho Tiêu Ngự nói.

"Đem những người khác tập hợp lại đi, ta vào xem trước." Tiêu Ngự nói, loại chuyện tập hợp đội ngũ này giao cho Chanh làm là thích hợp nhất, đối với Kẹo Sa Ngã tương đối quái gở sẽ không đảm đương nổi vị trí lãnh đạo, những người khác cũng sẽ không phục, để cho hắn lãnh đạo các đội viên khác là việc không thể. Nhân vật quan trọng đứng thứ 3 trong đoàn đội chính là Chanh, Chanh là một mỹ nữ, chỉ huy những người khác thì sẽ không có vấn đề gì, đồng thời Kẹo Sa Ngã sẽ bởi vì nàng là con gái, nên cũng sẽ cấp cho nàng một ít mặt mũi. Khi Tiêu Ngự vắng mặt, cũng chỉ có nàng mới có thể huy động những người còn lại.

"Được." Chanh đáp.

Tiêu Ngự hướng phía trước lướt đi như gió, đã tới tường bao bên ngoài Chung Tang trấn, tường bao chỉ cao ngang cỡ 2 người gộp lại, Tiêu Ngự đem chủy thủ găm vào trong tường, mượn lực, rất nhẹ nhàng bật qua tường vào bên trong Chung Tang trấn.

Bên trong Chung Tang trấn có rất nhiều games thủ Thiên sứ liên minh đi lại, số người ước chừng có 3-40 tên, đối phó với những games thủ bình thường này hẳn không có vấn đề gì lớn.

Những games thủ này ở bên trong Chung Tang trấn đi lại, căn bản không có phát hiện ra Tiêu Ngự đã đi vào.

Sau khi Tiêu Ngự quan sát một chút bố cục lân cận kiến trúc, ánh mắt cuối cùng dừng trên kiến trúc ở trung tâm Chung Tang trấn, quanh chỗ này kiến trúc quá lụi bại, chỉ có tòa kiến trúc trung tâm này coi như còn chưa có hỏng hóc qua, rất có khả năng chính là nơi mục tiêu của hắn ở.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.