Chương trước
Chương sau
Tiêu Ngự nói chuyện rất khách khí, tạo thành khoảng cách giữa hai người, Yến Lâm cảm giác được Tiêu Ngự sự thân mật với nàng như trước kia nữa, trong lòng nàng có chút u oán, nhưng sự đau lòng lại nhiều hơn.

"Để cho chuyện cũ bay theo gió đi, hi vọng chúng ta vẫn là bằng hữu." Vẻ mặt chán nản của Yến Lâm rơi vào mắt Tiêu Ngự, hắn hiểu được, nếu như cùng Yến Lâm dây dưa tiếp, chỉ tạo thêm nhiều khúc mắc giữa hắn và Triệu Lam Hinh, ảnh hưởng tới quan hệ của hai người mà thôi. Huống chi hắn đã quyết định rời khỏi Trái Đất, ít đi một chuyện thì sẽ tốt hơn.

"Ân." Yến lâm mạnh mẽ nở một nụ cười.

"Tối hôm nay, Tiêu Ngự tiên sinh hoàn toàn xứng đáng đoạt giải nhất, tại hạ xin giao dịch Ái Tình Chi Tâm cho Tiêu Ngự tiên sinh. Kính mời các vị tiên sinh nào có nhã hứng lên sân khấu để khiêu vũ, chúc các ngươi có một đêm tuyệt đẹp." Phong Dạ chậm rãi nói. Nói xong, từ trên đài đi xuống chỗ Tiêu Ngự.

"Ngài khỏe chứ, ta có thể ngồi ở chỗ đây không?" Phong Dạ đi tới bên cạnh ba người, lễ phép nói.

"Cứ tự nhiên." Tiêu Ngự nói.

Phong dạ ngồi xuống bên cạnh nói với Tiêu Ngự: "Ngưỡng mộ đại danh đã lâu."

Tiêu Ngự gật gật đầu.

"Cảm tạ màn biểu diễn đặc sắc vừa rồi của ngươi, đây là Ái Tình Chi Tâm, mong tình yêu của ngươi hạnh phúc mỹ mãn." Phong Dạ thái độ khiêm tốn, hào hoa phong nhã, rất dễ làm cho người ta sinh ra hảo cảm.

"Cám ơn." Tiêu Ngự gật đầu nói, Ái Tình Chi Tâm tốt xấu gì cũng coi như một vật phẩm cấp sử thi, hơn nữa tương đối đặc thù, là một vật cực kỳ hiếm thấy lấy ra bán đi ít nhất cũng được hơn mười vạn kim tệ. Không biết tại sao Phong Dạ lại lấy nó ra làm giải thưởng cho một trò chơi thế này.

Tình yêu chi tâm: sau khi sử dụng huyết lượng +1000, mang vào hiệu quả Tinh Linh chúc phúc.

Tinh Linh chúc phúc: tăng tất cả hệ ma pháp hiệu quả +10, chỉ định một người yêu, tùy thời có thể cảm ứng ra vị trí người yêu. Giới hạn: nữ ngoạn gia sử dụng.

Tiêu Ngự đem Ái Tình Chi Tâm giao dịch cho Triệu Lam Hinh.

"Tặng cho ngươi." Tiêu Ngự nói, mở miệng muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Triệu Lam Hinh có thể đoán được Tiêu Ngự muốn nói cái gì, nhưng trong tình cảnh này bọn họ những lời thân mật rất dễ xúc phạm tới Yến Lâm, Triệu Lam Hinh tâm địa thiện lương, có chút không đành lòng nên nàng cũng không lên tiếng.

Phong Dạ không ngừng nhìn Yến Lâm, chứng kiến thần sắc ảm đạm của mình, hắn lại nổi lên sự thương xót dành cho nàng.

"Chúng ta còn có chút chuyện, cáo từ trước." Tiêu Ngự nói, ở chỗ này nán lại thực có chút nặng nề, đứng lên nói tạm biệt.

Tiêu Ngự nhẫn tâm không nhìn ánh mắt thê lương của Yến Lâm, hướng của quán Bar đi ra ngoài

Triệu Lam Hinh cũng nói lời từ biệt với Yến Lâm rồi đuổi theo Tiêu Ngự.

Yến lâm si ngốc nhìn bóng lưng Tiêu Ngự, lệ như suối trào, tất cả ủy khuất cùng hối hận, theo nước mắt liên tục chảy ra.

"Hắn đã đi rồi." Phong Dạ thở dài một hơi nói.

"Ta đi trước." Yến Lâm đột nhiên phát giác bên cạnh còn có ngoại nhân, lau nước mắt vội vàng chạy đi.

"Chờ một chút." Phong Dạ đưa tay muốn kéo Yến Lâm lại nhưng nàng đã đi mất, hắn cười khổ một cái, hắn còn chưa hỏi phương thức liên lạc với Yến Lâm nữa. Không biết lần sau còn có thể gặp lại hay không? Trong lòng không khỏi dâng lên chút phiền muộn.

Lúc trong quán Bar, trong ngực Tiêu Ngự vẫn đè nén một cổ buồn bực, ra khỏi hắn cảm thấy tốt hơn nhiều.

Đời người chuyển biến đúng là rất nhanh, một tình yêu khắc cốt ghi tâm giờ lại trở thành gánh nặng cho hắn.

Đi trên đường nhìn bầu trời đầy sao, Tiêu Ngự hít sâu một hơi.

Thấy Tiêu Ngự nhìn lên bầu trời, Triệu Lam Hinh hiểu, nàng đã sớm không thể rời bỏ Tiêu Ngự, trong mỗi một cái hô hấp cũng mang theo hơi thở của Tiêu Ngự. Triệu Lam Hinh tiến lên một bước, ôm Tiêu Ngự thật chặt, đem mặt áp vào sau lưng Tiêu Ngự.

Hai người hưởng thụ giờ khắc yên lặng này.

Một đêm yên tĩnh.

Tia nắng ban mai xóa tan bóng tối, kim quang vạn trượng chiếu sáng trên Ân Trạch Tư đại lục. Một ngày mới bắt đầu, Ân Trạch Tư giống như một chiếc động cơ vừa khởi động, nhanh chóng vận chuyển.

Minh Dạ thành.

Hôm nay đúng là ngày Minh Dạ thành náo nhiệt nhất, mới vừa tảng sáng, đội quân danh dự của Thú nhân đế quốc tiến vào Minh Dạ thành, nhiều đội Lang kỵ sĩ đi trên đường cái Minh Dạ Thành, được rất nhiều ngoạn gia và NPC bình dân vây xem.

Thú nhân vương Địch Khắc Sâm mặc một thân hoàng kim áo giáp, ngồi trên một con voi màu vàng, uy phong lẫm liệt, đi ở trung ương đoàn diễu hành, NPC bình dân ở hai bên đường phố rối rít hướng Thú nhân vương kính chào.

Ngay sau đó là Địa Ngục tộc, Nguyên tố tộc, phía sau còn có rất nhiều chủng tộc khác, đội ngũ chỉnh tề, vừa nhìn qua đã biết đó là đội quân đã trải qua trăm trận chiến, mặc dù là đồng minh, nhưng vào thời điểm cần thiết, vẫn là phải khoe một chút vũ lực, để gia tăng lợi thế khi kết minh.

Lãnh tụ của các chủng tộc cũng tới, bọn họ là đến đấu trường quốc gia dự lễ.

Trong đại sảnh thảo luận chính sự của Minh Dạ Thành, các trưởng lão bình thường thoạt nhìn giống củi khô, hôm nay cũng rất vui sướng mà mặc vào y phục đẹp đẽ, dưới sự bảo vệ của đám vệ binh từ trong đại sảnh đi ra ngoài, hướng đấu trường quốc gia đi tới.

"Không nghĩ tới lần tranh tài này thật là long trọng." Thấy được nghi thức hoa lệ trên đường đi, Tiêu Ngự không nhịn được phải tán thưởng. Thánh Quang thành cử hành Thiên Sứ liên minh thi đấu thể thao tranh tài, chắc lúc này cũng không khác biệt lắm so với Minh Dạ thành.

Các cao thủ có phân lượng tại Tà Ác Liên Minh lần lượt xuất hiện. Chưa bao giờ tập trung nhiều cao thủ như thế này, các ngoạn gia có chút choáng váng.

Nghe nói đấu trường quốc gia đã bắt đầu bán vé, vé vào cửa giá năm vạn kim tệ một tờ, dù sao vị trí nhiều như vậy, tà ác liên minh vài tỷ người, luôn luôn có người chấp nhận bỏ tiền. Chỉ một phía này thu vào, Công ty Thiên Hạ không biết đã kiếm bao nhiêu tiền. Mỗi hạng tranh tài cũng mở đánh cuộc, đánh cuộc vừa mở, trong nháy mắt liền thu vào đại lượng tài chính.

Trên bầu trời phát ra một tiếng long ngâm, một Vong linh Vu Sư đang mặc pháp bào màu đen ngạo nghễ đứng thẳng trên đỉnh đầu huyết long, hướng đấu trường quốc gia bay đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net

"Là vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ!"

Trường hợp như vậy tự nhiên không phải ít, lãnh tụ cao nhất của Tà ác liên minh-Vong Linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, Vu Yêu Vương Khắc Văn Đồ Tư hẳn là cũng sẽ xuất hiện.

Không quản NPC hay ngoạn gia, ánh mắt mọi người đều chú ý tới sân thi đấu của đấu trường quốc gia.

Trận đấu dựa theo quy trình, 1vs1 đánh trước, sau đó là 2vs2.

Tiêu Ngự mở ra danh sách quyết đấu trận chung kết, người trúng tuyển tổ 1vs1, Đao Kiếm, Thương Minh, Kẹo Sa Ngã, Tiêu Ngự, Thư Sinh, Hầu Tử, Tiểu Đao, Viêm Thần, Cây Quýt, Chanh.

Thứ tự của top 10 xảy ra một chút thay đổi, nhưng trên tổng thể không có biến hóa gì lớn. Những người thuộc nhóm phía trên chính là đối thủ Tiêu Ngự sắp đối mặt, trong top 10 này có không ít đạo tặc, nhưng đây cũng không phải việc lạ. Đoạn thời gian trước rất nhiều ngoạn gia ồn ào bàn luận về kỹ xảo chiến đấu của đạo tặc, rất nhiều kỹ xảo đạo tặc bị công bố ra, các người chơi đạo tặc tiến hành nghiên cứu chiến thuật và kỹ xảo của Tiêu Ngự cùng Lưỡi Lê, điều này khiến thực lực của đạo tặc cả tà ác liên minh tăng lên không ít, Tiểu Đao, Hầu Tử, Quýt cũng là người được lợi.

(DG: Ọc, Thằng tác giả ko nghĩ tới kỹ thuật bị công bố thì thằng khác không tìm ra cách phá giải ak –Biên: Lão không biết Ốc sên nổi tiếng chuối về mấy vụ chiến thuật, chiến lược hả =>>)

Tổ 2vs2 gồm có Lê Trì, Lê Diêu; Toàn Phong, Toàn Luật; Tiêu Ngự, Triệu Lam Hinh; Tri Phong, Tri Vũ… Lê Trì, Lê Diêu ở Tà ác liên minh có chút danh tiếng, là hai chiến sĩ hậu duệ Nguyệt thần tộc, là chủng tộc và nghề nghiệp tương đối hi hữu, Tiêu Ngự cũng không biết lực chiến đấu cụ thể của họ. về phần Tri Phong Tri Vũ, hình như họ có một danh hiệu là Tử Thần, Tiêu Ngự cũng không rõ lắm, còn những người khác thì hắn chưa nghe nói qua., bất quá trong đó có ba đội ngũ là Lời Thề, hai đội ngũ là Ma Vực, hiện tại hai nhà này coi như là một nhà rồi.

Ở hạng mục 3vs3 và 5vs5 tình huống lại càng đặc sắc, hạng mục 3vs3 có năm đội ngũ của Lời Thề, ba đội ngũ của Ma Vực, trong 5vs5 sáu đội của Lời Thề, hai đội của Ma Vực, thực lực của hai công hội thực là làm người khác khiếp sợ. Sau khi công bố danh sách thi đấu, người gia nhập Thiết Kỵ và Nanh Sói lại tăng vọt.

Toàn bộ danh sách được công bố, Phong Dã hồi hộp, công việc khẩn trương lu bù lên, đối với những đội ngũ tiến vào trận chung kết lại càng không keo kiệt, lấy ra trang bị tốt nhất cho bọn họ.

"Thi đấu sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi thôi." Tiêu Ngự nói, kéo tay Triệu Lam Hinh, hướng đấu trường quốc gia đi tới.

Bởi vì bọn họ là tuyển thủ, không cần mua vé vào xem, trong tràng có sắp xếp sẵn chỗ ngồi chuyên dụng cho bọn họ.

"Các ngươi ở vị trí nào?" Tiêu Ngự gửi thư cho Phong Dã hỏi.

"Bên trái khán đài!" Phong Dã nói, đứng lên, hướng Tiêu Ngự vẫy vẫy tay.

Tiêu Ngự ở đấu trường quốc gia nhìn lướt qua, cả sân thi đấu của mười vạn người cũng là chi chít toàn đầu người, hướng khán đài bên trái nhìn lại, ngây ngốc một chút, trên khán đài bên trái có hơn mười là cờ, phân biệt là cờ của Lời Thề, Ma Vực, Thiết Kỵ, Nanh Sói.

"Ngươi lôi bao nhiêu người đi vào?" Tiêu Ngự hỏi.

"Hơn sáu ngàn người, tới để cổ vũ a, khí thế của chúng ta không thể yếu hơn người khác được." Phong Dã đắc ý nói nói.

Hơn sáu ngàn người, mỗi người nộp năm vạn kim tệ, đó chính là hơn ba tỷ, có tiền cũng không cần tiêu như vậy chứ?

Tựa hồ nhìn thấu sau nghĩ của Tiêu Ngự, Phong Dã giải thích nói: "Ta không nỡ tốn tiền nhiều như vậy, nếu như dùng tiền của công hội, chỉ lôi sáu ngàn người đi vào, những ngoạn gia không được vào nhất định là có oán khí, những người vào tràng này dùng tiền của mình, ta chịu trách nhiệm tập trung một chút mà thôi."

Không trách được, hơn ba tỷ, đây cũng không phải là số lượng nhỏ, tuy nói địa bàn nắm giữ rất nhiều, từ trong công hội rút ra ba mươi ức là một việc rất đơn giản, nhưng này ba mươi ức chỉ tiêu trên sáu ngàn người, những người khác sẽ nghĩ như thế nào? Phong Dã sẽ không ngu ngốc tới mức làm vậy để cho nội bộ lục đục.

Tiêu Ngự tìm được chỗ ngồi của Phong Dã, hắn ngồi ở dãy ghế đầu tiên.

Tiêu Ngự, Triệu Lam Hinh những tuyển thủ này được an bài ở chung một chỗ, tùy ý an vị, địa phương cũng tương đối lớn, có thể tự do qua lại, so sánh với người xem trên khán đài thoải mái hơn rất nhiều. Trên trung ương khán đài phía trước sân đấu, rất nhiều vị trí còn trống không, được bố trí dị thường hoa lệ, các người chơi cũng biết, đây là cho NPC, hơn nữa trong ba vị trí đó, theo thứ tự là cho thủ lĩnh ba chủng tộc của Tà ác liên minh Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, Thú nhân vương Đức Khắc Sâm, Địa Ngục tộc tộc trưởng Ốc Da Đức. Về phần Vu Yêu Vương Khắc Văn Đồ Tư, trưởng lão hội thành viên, lãnh tụ trọng yếu của các chủng tộc khác… thì có chỗ ngồi đặc biệt của khách quý.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.