“Tuyết Vận, đến đây ngồi đi.” Một người nam nhân mặc áo xanh ôn văn tao nhã đỡ phụ nhân ngồi trên ghế, săn sóc rót ly nước đưa cho bà: “Trước uống chút nước.”
Bạch Tuyết Vận tay run rẩy nhận lấy chén trà, nhưng không uống..., ánh mắt ửng hồng vẫn nhìn chằm chằm Thôi Bán Hạ, trong mắt có kích động cùng khát vọng, nghĩ mở miệng, muốn nói lại thôi.
Thôi Bán Hạ cũng bị bà nhìn đến mức tâm tình rối rắm, lại không biết nên nói cái gì, chỉ có thể trầm mặc, nhưng ánh mắt không nhịn được lén nhìn về phía nam nhân đang dịu dàng chăm sóc vị phụ nhân kia.
Mới vừa thấy người bên ngoài chính là người nam nhân này, đưa tay đỡ mẫu thân đang rưng rưng, sau đó ôn hòa mời bọn họ đi vào y đường.
A, nam nhân này còn kêu A Công nàng một tiếng “Sư phụ”.
Thôi Bán Hạ lập tức nhìn về phía Thôi thần y, lại vô tình bỏ qua mẫu thân léng phéng kia, nàng cũng không tin A Công không biết chuyện gì xảy ra! Nàng chờ A Công giải thích với nàng!
Đối mặt ánh nhìn chằm chằm của cháu gái, Thôi thần y hoàn toàn không đau không nhột, ánh mắt lấp lánh thẳng tắp nhìn Trạm Ly Tiêu... Chính xác mà nói, là nhìn vào nơi hai người còn tay trong tay.
Thôi Bán Hạ lúc này mới phát hiện ra sự khác thường này, cộng thêm ánh mắt thật sự quá hung tàn của A Công, nàng lúc này mới nghĩ đến A Công vẫn luôn không thích Trạm Ly Tiêu.
Nàng vội vàng muốn rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y/2168997/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.