Edit & Beta : Tiểu Vy Nhi
Rạng sáng ngày thứ hai, Liệt Hỏa Kình Thương mạnh mẽ mở ra cặp mắt sắc bén kia, không nghĩ tới đối diện lại là một đôi phượng mâu lạnh lùng màu Hổ Phách, lập tức cả kinh. Hôm qua cổ độc trong người hắn phát tác, sau đó đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Tức Mặc U Tà lại ở chỗ này? Nhưng mà U Tà đang nhìn thẳng vào mắt của hắn, mày liễu khẽ nhếch lên rồi lại bình thản, lạnh nhạt nói, “Ánh mắt của ngươi” .
Liệt Hỏa Kình Thương nghe vậy phản ứnh lại, là dược thủy đã hết tác dụng, ánh mắt hắn đã khôi phục màu gốc, nhưng mà nhìn phượng mâu của Tức Mặc U Tà, bên trong thực sự là bình tĩnh hờ hững, một chút cũng không có kinh ngạc hoặc là sợ hãi, trào phúng.
Từ nhỏ hắn bởi vì đôi mắt có màu xanh lục này mà bị người đời sợ hãi, chỉ cần nhìn thấy màu mắt của hắn ai nấy đều sợ hãi la to, chỉ có mẫu hậu cùng phụ hoàng nói với hắn, đôi mắt hắn là độc nhất vô nhị, không cần phải quan tâm người khác nghĩ như thế nào.
Đã từng có một đôi đồng tử màu Hổ Phách trong suốt như nước, mà chủ nhân của đôi mắt màu Hổ Phách đó khi nhìn thấy hai tròng mắt màu xanh lục của hắn chỉ khẽ cong khóe miệng lên, bàn tay nhỏ nhắn vui sướng xoa hai mắt của mình, trừ bỏ phụ vương và mẫu hậu thì nàng là người duy nhất thích đôi mắt của hắn, nàng cũng chính là Vương phi mà mẫu hậu đã định cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-ma-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/40593/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.