Chương trước
Chương sau
Edit: ღ Linh Nhi ღ

Beta: ღ Vy Nhi ღ

Hỏa Uyển Hinh phục hồi tinh thần lại thấy được khóe miệng U Tà khẽ cười, lập tức cũng cao hứng .

"Bác, sau đó thì sao? Sau đó đã xảy ra chuyện gì? Bác có còn cùng Thủy bác liên hệ hay không?", Hỏa Liễn Túy tinh tế nghe xong sau đó liền mở miệng hỏi nói, đối với dượng chưa từng gặp mặt kia, hắn quả thực vô cùng tò mò, nhưng mà…

Hỏa Liễn Túy giờ phút này cũng vô cùng cảm động, hóa ra nếu không phải lúc trước có bác, cũng sẽ không có hắn, vì giải dược cho phụ thân nên mới đồng ý đám hỏi, sau đó tuy rằng đào hôn, nhưng chuyện cứu phụ thân là thực.

“Tất nhiên là có liên hệ, nàng đã giao khăn tay của mình cho ta, làm sao có thể không liên hệ chứ?” Hỏa Uyển Hinh nói xong, nhìn thoáng qua U Tà, sau đó lại như chìm vào trong ký ức, kể ra thì năm đó tình cảm này có thể so sánh với sắt đá.

Sau khi Hỏa Uyển Hinh lên làm đế hậu Phong Mâu, liền phái người nàng tín nhiệm đi Di Thất đại lục thông báo cho Thủy Linh Lung.

Cũng may không có khó khăn gì, bởi vì từ sau ngày Hỏa Uyển Hinh rời đi, mỗi ngày Thủy Linh Lung đều đợi tin, mà phủ đệ Thủy gia hỏi là biết. Sau khi Thủy Linh Lung nhận được tin tức của Hỏa Uyển Hinh thì liền vui mừng mà khóc, nhận được tin tức của Hỏa Uyển Hinh chứng tỏ Hỏa Uyển Hinh đến Lăng Thiên đại lục bình an.

Trong thư viết rất nhiều, quan trọng nhất là chuyện gặp Liệt Hỏa Diễm. Thủy Lung Linh liền biết Hỏa uyển Hinh đã lập gia đình, hơn nữa còn có con, phản ứng đầu tiên chính là cười mắng, đã biết Hỏa Uyển Hinh sống rất tốt, Thủy Linh Lung liền yên tâm.

Sau đó liền có thư trả lời, trong thư viết những chuyện xảy ra sau khi nàng rời khỏi Di Thất đại lục.

Hóa ra ngày đó, Thủy Linh Lung giúp Hỏa Uyển Hinh đến lăng Thiên đại lục, gia chủ Phong gia nổi giận, nói muốn đòi cho Phong gia hắn một cái công đạo, tứ đại gia tộc cực kỳ coi trọng mặt mũi, hơn nữa đám hỏi giữa hai nhà Phong Hỏa làm người ta cực chờ mong.

Tuy rằng đại đa số mọi người cảm thấy đại thiếu chủ Phong gia không xứng với đệ nhất mỹ nhân Hỏa Uyển Hinh, nhưng mà chuyện của tứ đại gia tộc người thường sao dám nghị luận, cho dù trong lòng cảm thấy không xứng đôi, nhưng ở ngoài mặt đều là bộ dạng chúc phúc.

Kỳ thật mặc kệ thế nào, Hỏa Uyển Hinh bất luận gả cho ai đối với dân chúng tầm thường đều không có tổn hại gì, đám hỏi hai nhà Phong Hỏa chỉ là làm cho mọi người có chuyện để nói mà thôi, bởi vì danh tiếng của tứ đại gia tộc rất lớn, cho nên đám hỏi hai nhà Phong Hỏa dường như thu hút tất cả chú ý của mọi người ở Di Thất đại lục.

Chuyện Hỏa Uyển Hinh đào hôn giống như là hung hăng tát một cái lên mặt Phong gia, cho nên Phong gia rất là giận dữ, tuy rằng dẫn dắt vô số ám vệ, nhưng gia chủ Hỏa gia vô cùng nóng tính, nữ nhi nhà mình đào hôn không phải do hắn giúp đỡ, nhưng trước mặt dân chúng vẫn nói sở dĩ Hỏa Uyển Hinh không muốn gả cho thiếu chủ Phong gia là có nguyên nhân.

Trong khoảng thời gian ngắn Phong gia bị đặt ở nơi đầu sóng ngọn gió, như vậy Phong gia làm sao có thể xứng với danh xưng tứ đại gia tộc? Giờ phút này, Phong gia không thể bắt tay với Hỏa gia, cho nên mới nảy sinh mâu thuẫn suốt đời giữa hai gia tộc.

Mà làm cho mọi người nghi hoặc lại là Phong gia thiếu chủ, kỳ thật Phong gia thiếu chủ ở Di Thất đại lục cũng cực kì nổi danh, là một người thâm trầm ít nói, là một người thừa kế rất tốt, tuấn tú lịch sự, chỉ là tuổi có chút lớn mà thôi.

Nhưng mà ở trải qua việc Hỏa Uyển Hinh đào hôn, vũ nhục như vậy, thiếu chủ Phong gia lại không nói gì, cũng không có tìm đến Hỏa gia gây phiền toái, điều này làm cho mọi người phỏng đoán không thôi, một thế hệ thiếu chủ Phong gia, một đại nam nhi làm sao có thể chịu được vũ nhũ như vậy?

Nhưng mà rất nhanh cũng đã có kết quả, sau khi Hỏa uyển Hinh đào hôn không lâu, thiếu chủ Phong gia liền cưới vợ, việc thú nữ tử kia làm mọi người cực kỳ khó hiểu, bởi vì nữ tử kia không phải là người của Di Thất đại lục, bất luận là dân thường, hay người quý tộc hơn nữa là tứ đại gia tộc, chưa có ai gặp qua người này.

Nhưng không thể không nói nữ tử này cũng mỹ , tuy rằng không thể so sánh cùng Hỏa Uyển Hinh và thủy Linh Lung ở Di Thất đại lục, nhưng mà so với người bình thường quý khí hơn rất nhiều, lập tức mọi người liền hiểu, hóa ra vị thiếu chủ Phong gia này không tức giận Hỏa Uyển Hinh là do đã sớm yêu nữ tử khác, thế nên với việc Hỏa Uyển Hinh đào hôn mới không có chút ý kiến.

Bởi vì thiếu chủ Phong gia đã cưới vợ, cho nên chuyện Hỏa Uyển Hinh đào hôn tự nhiên lắng xuống, một trong hai đại mỹ nhân của Di Thất đại lục biến mất không thấy, cho nên vị mỹ nhân còn lại - Thủy Linh Lung liền trở thành chủ đề cho mọi người bàn tán.

Người tới cửa cầu thân đã sớm đạp hỏng cửa Thủy gia, mà vị đại tiểu thư này của Thủy gia tính tình là vô cùng cao ngạo, cũng vô cùng mạnh mẽ, ở trước mặt mọi người nàng nói, không quan trọng là giàu sang hay phú quý, chỉ cần nàng thích, kiếp này chỉ được thú một người là nàng!

Điều kiện cả đời nhất thê làm cho phần lớn công tử danh môn lùi bước, người đàn ông mà nguyện chỉ thú một người ở đây cực hiếm, tình huống này làm cho mấy công tử thế gia từ khi sinh ra đã có người hầu người hạ, sao chịu được?

Cứ như vậy, bọn họ vẫn còn nhớ rõ, sau khi nữ tử áo lam nói xong câu đó còn thản nhiên liếc mắt nhìn mọi người một cái, sau đó bật cười châm chọc quay người đi, trái tim của những người thấy nụ cười này đều xấu hổ, co rụt lại.

Mà cũng đúng lúc này, ở Di Thất đại lục liền xuất hiện hai người thần bí, một là một nam tử khí phách, cao ngạo.

Tà tông tông chủ - Ma Kiêu, tuổi còn trẻ mà đã trở thành người đứng đầu một tông, hơn nữa Tà Tông đang ngày càng trở nên hùng mạnh, người ngoài đồn đại Tông chủ có địa vị vô cùng tôn quý, hơn nữa diện mạo của hắn làm cho người ta thèm nhỏ dãi, tuấn mỹ tuyệt luân, câu hồn đoạt phách đều dùng để chỉ hắn. Lại nghe giang hồ đồn đại, vị tiểu thư của sơn trang đứng đầu trong giang hồ vừa gặp qua hắn liền nhớ mãi không thôi.

Lần này, mọi người đều tò mò về bộ dạng của vị Tà Tông tông chủ này, nhưng mà Tà Tông bị người đời coi là Ma Tông, người bên trong đều là ma đầu, mà người lãnh đạo càng thêm ác ma, chỉ là tâm ý của nữ tử đối với hắn đều không vì thế mà bị đánh tan.

Mà Thủy Linh Lung nghe thấy tin tức của hắn cũng không có phản ứng, sau đó khóe miệng khẽ cong lên độ cong trào phúng thế nhân, sợ rằng Tà Tông so với những người tự xưng là chính nghĩa kia còn muốn chính nghĩa hơn rất nhiều lần, cái gọi là nhân sĩ chính nghĩa chỉ là chê cười mà thôi.

Mà người cùng xuất hiện với Ma Kiêu còn thần bí hơn, nghe đồn bối cảnh cùng thân thế đều tương xứng với Ma Kiêu, nhưng là người đối lập với Tà Tông - Vân Tông, Vân Tông chính là nơi mà nhân sĩ chính nghĩa tụ tập.

Tông chủ Vân tông - Vân Thánh Thiên, cũng là một người tuổi trẻ tài cao, trở thành người đứng đầu của một tông, năng lực lại càng không thể khinh thường, nhưng mọi người chưa ai nhìn thấy được mặt hắn.

Hai nam tử như vậy liền trở thành mẫu hình phu quân lý tưởng của tất cả các nữ tử ở Di Thất đại lục.

Hỏa Uyển Hinh cầm trong tay thư của Thủy Linh Lung, không khỏi cười ra tiếng, hóa ra mấy năm nay nàng không ở đấy lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Sau này trong cuộc sống, Hỏa Uyển Hinh cùng Thủy Linh Lung luôn liên hệ với nhau qua thư, hiểu biết cuộc sống lẫn nhau.

Mà sau khi Hỏa Uyển Hinh mang thai 10 tháng liền sinh ra một nam hài, Liệt Hỏa Diễm vô cùng mừng rỡ, lập tức phong Vương cho đứa bé, hoàng tử vừa mới sinh ra đã được phong vương, trong khoảng thời gian ngắn mọi triều thần đều hiểu được, ngày sau vị hoàng tử này sẽ trở thành người đứng đầu một nước!

Nhưng mà cũng không ngờ rằng, sau khi Liệt Hỏa kình Thương được sinh ra không bao lâu, Hoàng thái hậu liền bị bệnh nặng liệt giường, trước lúc lâm chung đã nói : “ Ngươi làm đế quân một quốc, hậu cung sao có thể chỉ có một người, sau khi ta chết, ngươi nhất định phải tuyển tú!”

Một câu làm cho Liệt Hỏa Diễm không thể phản bác, mà Hỏa Uyển Hinh liền ôn nhu an ủi, tuyển tú cũng không có gì, một người vợ thấu tình đạt lý như vậy, lại càng làm cho Liệt Hỏa Diễm cảm thấy áy náy, nhưng mà di ngôn của hoàng thái hậu hắn cũng không thể làm trái!

Cùng lúc đó, gia chủ Hỏa gia đã hai năm chưa nhìn thấy nàng cho nên đối với nàng vô cùng nhớ thương, vì vậy liền phân phó thủ hạ là ám vệ đắc lực nhất đi tìm kiếm Hỏa Uyển Hinh, mà Thủy Linh Lung sợ gia chủ Hỏa gia lo lắng, liền đem chuyện Hỏa Uyển Hinh làm đế hậu Phong Mâu ở Lăng Thiên đại lục nói ra.

Ám vệ kia liền đi thẳng đến lăng Thiên đại lục, thẳng đến Phong Mâu đế quốc.

Mà khi đến Lăng Thiên đại lục nàng ta liền nghĩ làm như thế nào để có thể trà trộn vào bên trong hoàng cung Phong Mâu, trùng hợp lại thấy trên tường thành dán thông báo : “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, Trẫm là hoàng đế, muốn tuyển thêm người vào hậu cung, ba ngày sau tuyển tú!”

Thấy như vậy, trong lòng ám vệ kia liền động, sau đó đi tới trà lâu nghe ngóng chuyện tuyển tú của Phong Mâu.

"Uy, thế nhưng đế quân chúng ta lại muốn tuyển tú, thật sự là không ngờ được!"

"Đúng vậy, sau hai năm cưới đế hậu liền như vậy, quả nhiên tâm tư đế vương vô cùng khó dò, ta còn tưởng đế quân độc sủng đế hậu cơ đấy!"

"Nói cũng đúng, bất quá nhắc tới đế hậu thật đúng là xinh đẹp như thiên tiên, cho dù là độc sủng lục cung cũng không đủ!"

"Đúng vậy, huống chi đế hậu lại sinh cho Phong Mâu chúng ta một hoàng tử! Thân phận càng thêm cao quý, nhưng mà nhắc tới đế hậu cũng thật thần bí, bối cảnh đều không có, nhưng lại ngồi vững trên vị trí đế hậu Phong Mâu! "

"Ai, chủ yếu chính là vị đế hậu này cũng lợi hại, có thể chặt chẽ nắm lấy tâm của đế vương chúng ta "

"...", ám vệ nghe lời nói của mọi người xung quanh, ngón tay trắng trẻo không khỏi đan vào nhau, ánh mắt dưới mũ trùm hiện lên một tia ghen ghét.

Vốn dĩ nàng nghĩ Hoa Uyển Hinh phải gả cho lão già Phong gia kia, không ngờ cuối cùng lại như vậy, đi tới Lăng Thiên đại lục gả cho một đế vương?! Hỏa Uyển Hinh dựa vào cái gì mà có thể may mắn như vậy?

Nàng từ nhỏ đã bị lựa chọn làm ám vệ, đã trải qua không ít huấn luyện khắc nghiệt, nhưng mà mỗi ngày mọi người đều quan tâm, chú ý đến Hỏa uyển Hinh và Thủy Lin hung, mà nàng đâu?

Chỉ vì nàng sinh ra đã thấp hèn, còn Hỏa uyển Hinh là nữ tử của đại gia tộc?

Nghĩ đến đây, ám vệ kia lại bất bình, hung hăng cắn môi, sau đó đứng dậy rời khỏi trà lâu.

Đi đến hoàng cung cao lớn uy nghiêm Phong Mâu, trong mắt ghen ghét ngày càng sâu, sau đó lại nỉ non nói : “ Hỏa Uyển Hinh, ta không thể so sánh với ngươi, ngươi đã được yêu thương sủng ái như vậy, ta đây liền đoạt đi sủng ái của ngươi, như thế nào?”

Ngày tuyển tú, ám vệ liền thay thế nữ nhi thừa tướng - Trầm Thanh Nhu, sau đó công khai đi vào bên trong hoàng cung, thành công trở thành một trong tứ phi - Nhu phi.

Nàng ta trở thành người đứng gần với địa vị của Hỏa Uyển Hinh nhất, không bao lâu sau cũng có hỉ sự, nhất thời trở thành nữ nhân được mọi người trong hậu cung sùng kính, nghĩ đế hậu kia rất nhanh sẽ bị thay thế.

Mà Hỏa Uyển Hinh vẫn luôn ở bên trong tẩm cung của mình, chưa từng bước ra khỏi đó, vô cùng dễ chịu, thỉnh thoảng xem thư, thỉnh thoảng trêu đùa đứa con còn nhỏ mà lại có vẻ mặt trầm ổn - Liệt Hỏa Kình Thương.

Nhưng mà ở Di Thất đại lục đã xảy ra hai sự kiện lớn.

Đó là nữ nhi của Thủy gia - một trong tứ đại gia tộc, đệ nhất mỹ nhân Di Thất đại lục - Thủy Linh Lung cùng với tông chủ Tà Tông bỏ trốn!

Chuyện này chấn động toàn bộ Di Thất đại lục, làm cho tất cả mọi người cảm thán không thôi, quả nhiên là chuyện gì cũng đều có thể xảy ra, hai đại mỹ nhân của Di Thất đại lục, một người đào hôn, một người lại cùng ma đầu bỏ trốn?

Mà Thủy Linh Lung bỏ trốn cùng Ma Kiêu nhưng vẫn không quên liên hệ với Hỏa Uyển Hinh, thường xuyên đưa thư cho nàng, tuy rằng không còn thuận tiện như trước, nhưng mà cũng không quá khó khăn.

Mà một sư kiện khác phát sinh ở Di Thất đại lục đó là, tông chủ Vân Tông - Vân Thánh thiên phái người đến Thủy gia để hỏi cưới!

Ai mà không biết tông chủ Vân tông là người như thế nào, thế nhưng lại phái người đến đặt sính lễ muốn cưới Thủy Linh Lung, nhưng mà Thủy Linh Lung không để ý đến hắn, trực tiếp không thèm nhìn, cùng ma đầu bỏ trốn!

Cái này giống với Hỏa Uyển Hinh ngày trước, hung hăng tát một bạt tai vào mặt tông chủ Vân Tông, nhưng mà cũng có điểm khác biệt so với Hỏa Uyển Hinh đó là, thiếu chủ Phong gia so với tông chủ Vân Tông còn kém một chút, hai đại tông phái có truyền thống nghìn năm không thể khinh thường.

Sau khi Ma Kiêu và Thủy Linh Lung bỏ trốn, tông chủ Vân Tông liền ở ẩn, bất luận là có nói gì, cũng không quan tâm, vì sao nam tử này, đối với loại vũ nhục này mà vẫn trầm mặc chống đỡ? Huống hồ bối cảnh cùng thân phận của nam tử này lại cường đại đến cực điểm, quả nhiên là…thế sự khó lường.

Sau khi Ma Kiêu cùng Thủy Linh Lung bỏ trốn, tứ đại gia tộc bắt đầu đối kháng lẫn nhau, nội bộ Tà Tông bắt đầu rối loạn, nhưng mà quan hệ tứ đại gia tộc lại cực kỳ căng thẳng.

Cho đến khi Tà Tông không ổn định nhất, Vân Tông ẩn nấp rốt cục cũng xuất hiện, cho Tà Tông một kích trí mạng, sau đó Tà Tông liền biến mất trong lịch sử, không biết người của Tà Tông đi nơi nào, nhưng mà mọi người đều biết, người của Tà Tông trong đó có Ma Kiêu, đã rất cố duy trì!

Ở trong lòng Thủy Linh Lung đã từ lâu không cho mình là nữ nhi Thủy gia.

Nguyên khí Tà Tông bị đại thương, Vân Tông liền trở thành thế lực cường đại nhất ở Di Thất đại lục, Vân Tông hạ chỉ, từ nay về sau người của Di Thất đại lục không được đi lại với Lăng Thiên đại lục, vi phạm…Tử! Lệnh cấm này cứ như thế mà truyền xuống dưới, cho đến bây giờ.

Hỏa Uyển Hinh đau lòng nhìn thoáng qua U Tà, sau đó lại nhớ lại tình huống lúc đó.

Cho đến khi bị nhân sĩ chính phái bao vây tiêu diệt, bất đắc dĩ Thủy Linh Lung mới phải đem nữ nhi cho Ma Kiêu, dặn hắn nhất định phải tự tay giao nữ nhi của mình cho đế hậu Phong Mâu - Hỏa Uyển Hinh ở Lăng Thiên đại lục! Mà Ma Kiêu tự nhiên biết Hỏa Uyển Hinh là ai, lại nhìn đến nữ nhi mềm mại và có cặp mắt màu hổ phách kia, liền ôm nàng đi đến lăng Thiên đại lục.

Sau khi rời đi chưa từng quay đầu lại, trong mắt hiện lên sự ngoan lê, cừu hận cùng lãnh khốc làm cho lòng người khác run sợ.

Thẳng đến khi đến Lăng Thiên đại lục, Ma Kiêu cũng chưa từng dừng bước, một đường đi thẳng tới bên trong hoàng cung Phong Mâu, mà Hỏa Uyển Hinh đang ngồi đọc sách bên cửa sổ cũng không cảm nhận được hơi thở của Ma Kiêu, khi hắn đã đến gần nàng.

Liệt Hỏa Kình Thương gần sáu tuổi đang nằm nghỉ ngơi bỗng nhiên mở mắt, con ngươi lục sắc lạnh lùng nhìn thoáng qua Ma Kiêu, lạnh giọng nói, "Ngươi là người phương nào!"

Nghe thanh âm như thế, Hỏa Uyển Hinh mới quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam nhân toàn thân hắc yy, sắc mặt lãnh liệt lại tuấn mỹ vô cùng đang đứng ngay sau nàng, Hỏa Uyển Hinh cả kinh, sau khi tinh tế đánh giá vài lần mới nhẹ nhàng thở ra, nói: “Ngươi là Ma Kiêu”

Tuy rằng lời nói là câu hỏi, nhưng ngữ khí lại khẳng định. Trên đời này có nam tử tao nhã như thế, chỉ sợ cũng chỉ có Liệt Hỏa Diễm và nam nhân bỏ trốn cùng Linh Lung - Ma Kiêu.

Nghe vậy sắc mặt của Ma Kiêu không đổi, mà Hỏa Uyển Hinh liếc mắt nhìn liền thấy trong lòng Ma Kiêu ôm một đứa bé, lập tức kinh hãi đứng dậy : “ Đây là…con của ngươi cùng Linh Lung? Tại sao ngươi lại đến Lăng thiên đại lục, chẳng lẽ Linh Lung xảy ra chuyện gì?”

Giờ phút này, sắc mặt Hỏa Uyển Hinh tràn ngập kinh hãi lo lắng, mà Ma Kiêu nhìn thấy thần sắc của Hỏa Uyển Hinh, hơi thở lãnh liệt mới giảm bớt, đưa đứa trẻ trong lòng cho Hỏa Uyển Hinh nói: “ Nữ nhi của ta và Linh Lung, chiếu cố cho tốt, ngày sau ta sẽ trở về đón nó!”

Ma Kiêu nói xong câu đó liền nhìn thật sâu đứa nhỏ trong lòng Hỏa Uyển Hinh, sau đó cũng không quay đầu liền rời đi, chạy thẳng về Di Thất đại lục, nữ nhân của hắn bất luận là gặp chuyện gì hắn cũng sẽ không buông tay, Thủy Linh Lung!

Mà Hỏa Uyển Hinh lẳng lặng nhìn bóng dáng rời đi của Ma Kiêu, không nói gì, cúi đầu nhìn đứa trẻ trong lòng, chỉ thấy hài tử kia lại không sợ người lạ, cánh tay nho nhỏ liền cầm sợi tóc trước ngực của Hỏa Uyển Hinh.

Thấy như vậy một màn, trong mắt Hỏa Uyển Hinh có vui mừng, có ý cười cũng có đau thương.

Mà Liệt Hỏa Kình Thương đứng một bên nhìn đứa bé trong lòng mẫu hậu, vẫn lạnh lùng như trước, nhưng lại từng bước đi đến gần Hỏa Uyển Hinh, Hỏa Uyển Hinh kinh ngạc nhìn con mình, từ khi sinh ra nó đã không khóc, cũng chưa bao giờ cười, điều này làm cho Hỏa Uyển Hinh cảm thấy Liệt Hỏa Kình Thương không giống trẻ con bình thường.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy Liệt Hỏa Kình Thương hứng thú với một người, tuy rằng đây chỉ là đứa bé.

Sau đó Hỏa Uyển Hinh liền đưa đứa bé trong ngực cho Liệt Hỏa Kình thương. Lần đầu tiên tiếp xúc với người ngoài trừ Liệt Hỏa Diễm và Hỏa Uyển Hinh, Liệt Hỏa Kình Thương liền nhíu mày, nhưng cũng không có cự tuyệt, đưa tay nhận lấy, học theo động tác của Hỏa Uyển Hinh ôm đứa bé vào trong ngực.

Mà đứa bé bị Liệt Hỏa Kình Thương ôm vào trong ngực, con ngươi màu hổ phách liền chớp chớp, sau đó khóe miệng liền cong lên, lộ ra mấy chiếc răng sữa còn chưa mọc dài,thấy một màn như vậy trong lòng Liệt Hỏa Kình Thương cảm thấy mềm mại.

"Đây là muội muội, về sau chính là muội muội của con", Hỏa Uyển Hinh rõ ràng cảm nhận được biến hóa của Liệt Hỏa Kình Thương, sau đó nhẹ giọng mở miệng nói.

Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương sửng sốt, sau đó lại nhìn về phía người trong lòng, lập tức trịnh trọng gật đầu, muội muội, ca ca sẽ bảo vệ muội! cứ như vậy, lời hứa bảo vệ đứa bé có tròng mắt màu hổ phách liền in sâu vào trong lòng Liệt Hỏa Kình Thương.

Mà Hỏa Uyển Hinh quay đầu nhìn về cửa sổ, trời đã dần chuyển lạnh, lá cây rơi xuống rất nhiều, một mảnh hiu quạnh.

Con ngươi nàng liền trở nên có chút thâm thúy, chính phái thật sự là chính nghĩa sao?

Nghĩ đến đây Hỏa Uyển Hinh cũng giống như Thủy Linh Lung năm đó, khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười trào phúng.

Mà khi Liệt Hỏa Diễm quay về cung điện, nhìn thấy nữ nhi nho nhỏ kia cũng không có hỏi nhiều, mà tự tay ôm đứa bé kia, cao hứng nói : “Hinh nhi, chúng ta có nữ nhi!”

Nhìn Liệt Hỏa Diễm toàn tâm tín nhiệm, Hỏa Uyển Hinh liền cảm thấy thật thỏa mãn, là may mắn, là cảm khái .

Một năm sau, Hỏa Uyển Hinh bởi vì nhớ gia chủ Hỏa gia, cho nên không hề bận tâm, mang theo Liệt Hỏa Kình Thương về Di Thất đại lục,lần đó cũng chính là ngày sinh của đại tiểu thư Phong gia - Phong lê Âm.

Sau khi nhìn thấy nữ nhi gia chủ Hoa gia vô cùng cao hứng, cho nên cũng quên mất không nói cho nàng chuyện hắn phái ám vệ đi Lăng thiên đại lục tìm người, cũng vì vậy mà về sau trở thành bi kịch.

Sau khi trở lại Lăng Thiên đại lục, Liệt Hỏa Diễm muốn dẫn Liệt Hỏa Kình Thương đến Thiên Đàn tế tổ, bởi vậy liền lưu lại Hỏa Uyển Hinh cùng U Tà ở trong cung điện.

Ngày đó, một chân Liệt Hỏa Diễm cùng Liệt Hỏa Kình Thương vừa rời khỏi hoàng cung, Trầm Thanh Nhu liền mang theo người đến.

Sau khi thấy một màn này, Hỏa Uyển Hinh liền biết Trầm Thanh Nhu đã dự tính từ lâu, lập tức ôm U Tà rời đi, nhưng mà vừa bước đi liền cảm thấy cả người suy yếu vô lực, trái tim giống như bị xé rách.

Giờ phút này Hỏa Uyển Hinh mới hiểu được, nàng trúng độc! Hơn nữa tuyệt đối không phải một loại độc đơn giản, nhưng mà khi đó nàng không thể dừng bước được, đi mới có thể sống, mà ngừng, chỉ có thể chết!

Bởi vậy nàng chịu đau nhức rời khỏi hoàng cung, sau khi rời khỏi hoàng cung liền trốn trên xe ngựa, bởi vì Hỏa Uyển Hinh trúng độc cho nên vừa lên xe ngựa liền ngất đi.

Không biết qua bao lâu, Hỏa Uyển Hinh từ từ tỉnh lại, nàng và U Tà đã đi tới Nguyệt Thần quốc.

Vừa mới một tuổi nhưng U Tà đã cực kì nhu thuận , tuy rằng rất đói bụng, cũng không khóc ra tiếng hoặc làm gì đó, cũng bởi vì như thế mới không bị người khác phát hiện.

Sắc mặt Hỏa Uyển Hinh tái nhợt không chịu nổi ôm U Tà xuống xe ngựa, sau đó đem một thân phượng bào ném đi, quần áo bên trong phượng bào không khác gì y phục bình thường, may mà nàng có thói quen này, nếu như không thật là nguy hiểm.

Cứ như vậy lại qua hai ngày, có dân chúng tốt bụng đưa cho một ít đồ ăn, cũng không làm cho Hỏa Uyển Hinh ôm U Tà dừng bước, đồ ăn chỉ có thể bổ sung được chút thể lực, cho đến một ngày Hỏa Uyển Hinh phát hiện xung quanh có người của Phong Mâu.

Lập tức đi tới một tòa phủ gần đấy để tránh né, vì tránh né, không cẩn thận đi vào bên trong sân phủ tướng quân, cũng không biết hôm nay có chuyện gì phát sinh, mà cửa sau lại không có ai trông coi, như vậy Hỏa uyển Hinh liền đi vào, nhưng đúng lúc này độc lại phát tác, lập tức Hỏa Uyển Hinh té ngã trên đất.

Nhưng mà ở một nơi sâu trong hậu viện có tiếng khóc thê lương từng đợt, sau đó một nữ nhân tóc tai bù xù chạy ra, trùng hợp nhìn thấy Hỏa Uyển Hinh đang hấp hối trong sân, vốn không muốn để ý tới, nhưng mà lại thấy được tiểu hài tử trong ngực Hỏa Uyển Hinh, liền dừng bước.

Sau đó nhớ tới đưa nhỏ của mình, thế nhưng vừa sinh lại chết non, đây quả thực là chuyện cười trong thiên hạ, nàng muốn tranh sủng của phu quân, làm sao có thể để chuyện như vậy xảy ra?

Nghĩ đến đây Vân Thu Thủy oán hận nhìn đứa trẻ trong lòng hỏa Uyển Hinh, sau đó lại nghĩ tới cái gì, liền vui vẻ bật cười, lập tức tiến lên đoạt U Tà trong lòng Hỏa Uyển Hinh.

Nữ nhân này xinh đẹp như vậy, ngày sau nữ nhi của nàng cũng phải khuynh quốc khuynh thành, nếu nàng có nữ nhi như vậy thì lo gì ngày sau phu quân không sủng ái mình mà đi tìm tiểu thiếp đây?

Vốn đang hấp hối Hỏa Uyển Hinh cảm nhận được có người cướp đi đứa bé trong lòng, lập tức mở bừng hai mắt, sau đó đứng lên tranh đoạt cùng Vân Thu Thủy, trong miệng còn mang theo hơi thở mỏng manh nói : “Không được cướp đi đứa nhỏ, không được!”

Đứa bé nhìn thấy bộ dạng dữ tợn của Vân Thu Thủy, đó là lần dầu tiên từ khi đến Lăng thiên đại lục nó khóc, tiếng khóc kinh thiên động địa, mà Hỏa Uyển Hinh đang trúng kích độc, làm sao có thể là đối thủ của Vân Thu Thủy.

Lập tức U Tà bị Vân Thu Thủy ôm đi, sau đó Vân Thu Thủy liếc mắt nhìn Hỏa Uyển Hinh một cái, nàng ăn mặc đẹp đẽ quý giá như vậy chắc chắn không phải người bình thường, chắc là tiểu thiếp của một nhà quý tộc nào đó, bị chính thê sai người đuổi giết.

Sau đó Vân Thu Thủy nhìn đứa trẻ trong lòng, lại nhìn đến Hỏa Uyển Hinh, lạnh lung cười ra tiếng, một khi đã như vậy, nàng liền giúp vị chính thê kia giết nữ nhân này đi, bình sinh nàng ghét nhất nữ nhân lấy gương mặt ra dụ dỗ nam nhân!

Sau khi nàng trở lại phòng liền có một đám gia đinh đi ra, tàn nhẫn đấm đá Hỏa Uyển Hinh, mà Hỏa Uyển Hinh lại nhìn chằm chằm phòng Vân thu Thủy.

Trong mắt đẹp nhất thời chảy nước mắt, chẳng lẽ hôm nay nàng phải chết ở chỗ này sao? Nàng không hoàn thành được phó thác của Linh Lung?

Mãi cho đến khi bọn gia đinh cảm thấy Hỏa Uyển Hinh không còn hơi thở, liền đem nàng ném ra ngoại ô, tùy ý cho ‘thi thể’ nàng bị dã thú cắn.

Cũng không biết là Hỏa Uyển Hinh mệnh không thể tuyệt, được Vụ Ảnh Vô Danh của băng Tuyết đỉnh cứu trở về…

Mà ở một nơi khác, Ma Kiêu chạy về Di Thất đại lục, đến nơi mình vừa rời đi, nhưng ở nơi này chỉ còn lại vô số vệt máu, không còn gì khác.

Trong mắt Ma Kiêu nhất thời bốc lửa, trong nháy mắt muốn nổi điên, sau đó một mình đi đến Thủy gia.

Trước mặt mọi người, đem người Thủy gia chém giết gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng biết được kết quả, Thủy Linh Lung đã chết, nữ nhân cấu kết với tà ma, liền bị thiên đao vạn quả!

Nghe được tin tức đó đương nhiên là Ma Kiêu sẽ không tin, sau đó toàn thân trở ra, từ đó về sau ở Di Thất đại lục không còn dấu vết của Ma Kiêu, nhưng mà sự kiện hắn ngoan lệ giết người Thủy gia vẫn in sâu ở trong lòng mọi người.

Nghe xong tất cả mọi chuyện, tất cả mọi người nhìn về phía U Tà, chỉ thấy U Tà vẫn bình tĩnh, nhưng không người nào nhìn ra bên trong phượng mâu màu hổ phách lóe ra ba đạo ánh sang mãnh liệt, đủ để giết chết bất cứ kẻ nào trong đó.

Vân tông Vân Thánh Thiên, Thủy gia Thủy Thiên Uy, ám vệ Trầm Thanh Nhu... một người nàng cũng sẽ không bỏ qua!

(*Vy Nhi: Tà tỷ mà đã hận vậy thì ba kẻ đó cứ ngồi chờ chết đi a....:)  )
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.