Lần lượt ngã xuống, lần lượt đứng lên, chiến sĩ Dạ gia không có một ai là phế vật, không có một người nào là hèn nhát. Dạ Nhiễm không phải là không thấy một cảnh như vậy, không phải là không khiếp sợ cùng cực, không phải là không chua xót, vui mừng, kiêu ngạo,tự hào, tất cả là những cảm xúc phức tạp này.
Nhưng nàng biết rõ, nàng muốn hiệu quả.
Trong lòng những huynh đệ này có một mong muốn, chính là có thể dốc sức liều mạng sống sót, để chứng minh cho nàng xem.
Dạ Nhiễm chính tay đâm một bán thú nhân, máu tươi phun trên vạt áo củanàng, quần lụa mỏng nhuộm máu đỏ thẫm, càng tăng vẻ xinh đẹp khát máu.
“Cái này là cô muốn hay sao?” Bóng người Vũ Thánh trưởng lão chẳng biết lúc nào đứng bên người Dạ Nhiễm, con ngươi màu lam nhạt rõ ràng cảmxúc.
“Vâng.” Dạ Nhiễm nao nao, lúc hiểu ra câu hỏi của Vũ Thánh trưởng lão mới nhẹ gật đầu đáp.
“Rất tốt.” Vũ Thánh trưởng lão che mặt, thấy không rõ tâm tình của ông, nhưng Dạ Nhiễm lại nhìn rõ ràng, ông đang cười, cười rất hài lòng.
Trên chiến trường cũng không cho phép Dạ Nhiễm chần chừ, ba bán thúnhân nhanh chóng đánh tới Dạ Nhiễm, Dạ Nhiễm vận khinh công đến mức tậncùng, bộ pháp dưới chân thậm chí không ai có thể thấy rõ.
Khổ sở chỉ trong nháy mắt, theo mấy vết máu phun trào, ba cao thủ bán thú nhân đồng thời tử vong.
Thực lực Dạ Nhiễm đã tấn thăng lên tam giai mộng cấp võ giả, đã mạnh hơn.
Mạnh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792870/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.