Sách sử, vĩnh viễn đều viết lên từ kẻ chiến thắng. Những lời này giống như nước đổ vào bình làm trong lòng Linh Vệ Thiên khơi dậy gợn sóng điên cuồng.
Thắng lợi, chỉ cần hắn nắm chắc phần thắng, chỉ cần hắn đi lên cái vịtrí kia, trên đời này, còn có ai dám nhiều lời với Linh Vệ Thiên hắn ?
Chỉ là, dường như Linh Vệ Thiên quên đi , tuy thực lực của Minh vựcquốc mạnh, nhưng cũng chỉ là một trong mười ba thế lực lớn ở đại lục,muốn xưng bá thiên hạ, đối với Linh Vệ Thiên mà nói, có lẽ ngay cả nghĩthôi cũng đã là xa xỉ.
“Ba ngày để chuẩnbị, ba ngày sau, ta muốn làm cho Minh vực quốc từ nay về sau mang họLinh!” Đại tướng quân Linh Vệ Thiên nói ra từng chữ từng câu với huyếtmâu nam tử kia.
Cẩn Vương Phủ.
Dạ Nhiễm ngồi ở trên nóc nhà, đáy mắt hiện ra một tia lãnh ý, cuối cùng hạ một quyết định.
Dạ Nhiễm đi vào phòng ngủ của Quân Mặc Hoàng, nhìn Quân Mặc Hoàng đangmiệt mài làm việc, khóe miệng giơ lên một chút tươi cười, “Mặc Hoàng.”
Quân Mặc Hoàng ngẩng đầu, dựa lưng vào ghế , con mắt đen giương lên, “Phải rời đi?”
Dạ Nhiễm gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, “Ta muốn đi tìm Linh Phong.”
Chuyện của bán Thú Nhân, có Linh Phong sẽ xử lí thuận lợi một tí.
Nếu như mục tiêu của bán Thú Nhân là toàn bộ tam tộc trên đại lục, nhưvậy đương nhiên thế lực của bọn họ đã tích lũy đủ lớn mạnh để giao chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792860/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.