Chuyển ngữ ♥ Bạch Miêu TửBeta ♥ Nhã Vy
Gió đêm nhẹ thổi, trăng sáng giữa trời.
Dạ Nhiễm im lặng một mình ngồi trong viện, lười biếng dựa vào ghế, nhìn trời đầy sao, chẳng biết tại sao, hốc mắt ươn ướt.
Nhà đế vương, thừa vô tình.
*ý nói: hoàng tộc, vương tộc, cái nhiều nhất là vô tình đến nổi thừa ra luôn.
Quân Mặc Hoàng đứng trước cửa sổ, nhìn Dạ Nhiễm trong viện lười biếng lăn qua lăn lại, mắt đen đầy ôn nhu.
Nhiễm nhi, muốn làm gì thì cứ việc làm.
Thân phận Quân Mặc Hoàng, đối với nàng là một loại bảo hộ mà không phải là một loại trói buộc.
Ngày hôm sau, sáng sớm.
Dùng xong bữa sáng, Mặc Hoàng nghĩ đến hôm qua phủ đại tướng quân pháingười đưa tới thiếp mời, khiêu mi hỏi Dạ Nhiễm, “Nhiễm nhi, thọ yến đại tướng quân nàng có muốn đi không?”
“Vì sao lại không đi?” Dạ Nhiễm giương môi cười cười hỏi ngược lại, phủ đại tướng quân, thế lực đại biểu ủng hộ thái tử đăng cơ, sao nàng cóthể không đi gặp?
“Mà thôi, tùy nàng, nếu bọn họ có bất kỳ hành động gì không cần cânnhắc lập trường của ta.” Quân Mặc Hoàng đưa tay vén sợi tóc bên mặt DạNhiễm ra sau tai, mắt không giấu sủng nịnh vô bờ.
Dạ Nhiễm cọ cọ lòng bàn tay Mặc Hoàng, đáy mắt hiện một tia băng lạnh:“Buổi tối hôm nay, nhất định phải giết gà dọa khỉ một lần .”
Quân Mặc Hoàng chỉ cười cười, luôn luôn một câu, phàm là chuyện mà Dạ Nhiễm muốn làm, hắn sẽ không ngăn cản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792830/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.