“Đều ăn hết rồi hả?” Dạ Nhiễm nhìn mọi người chung quanh một lượt, nhìn xem bát cơm trên tay mỗi người đều sạch bách, âm thầm nhẹ gật đầu. “Vâng!” Giờ phút này mặc dù trong dạ dày lại nhào lộn, cũng không có ai dám biểu hiện ra ngoài, ánh mắt Dạ Nhiễm quá mức rét lạnh, bọn họ không chút nào hoài nghi nếu không phải mình ăn hết, trung đoàn trưởng rất có thể trực tiếp ép cho bọn họ ăn.
“Nghỉ ngơi và hồi phục nửa giờ, tiến về thành kế tiếp.” Dạ Nhiễm ngầmthở dài, lúc này hiển nhiên lại ép buộc mọi người ăn cơm, có hơi tànnhẫn, chỉ có thể làm như thế bức bách bọn họ, để bỏ đi thói quen củabọn họ.
Lập tức, tất cả mọi người thở dài một tiếng, bọn họ sợ sẽ bị trung đoàn trưởng trực tiếp gọi lên hạ một thành trì.
Thời gian nửa giờ nghỉ ngơi và hồi phục trôi qua, Dạ Nhiễm, Liễu PhiTiếu cùng mấy người Khúc Thừa Trạch đứng lên đầu tiên, nhìn mọi người đã gần như phục hồi, Dạ Nhiễm cao giọng nói: “Trước khi mặt trời xuốngnúi, đánh hạ thêm một thành trì nữa, mọi người có ý kiến gì không?”
Mọi người lập tức đứng lên ngay ngắn, lắc đầu: “Không có!”
Sau khi học viên quân sự giương cờ trên cửa thành Tuyết Hoang, Dạ Nhiễm đưa tay vung lên “Rất tốt, theo ta xuất phát!” dẫn đầu mọi người đi hạmột thành trì khác.
Tuyết Vu thành, một trong mười ba tiểu thành trì của Tuyết Hoang. Thành trì hạ một buổi trưa, Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu không có động, chỉ đểmọi người đơn giản chém tất cả quái vật.
Màn đêm, đen kịt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Tất cả mọi người xếp thành hàng ngũ nghiêm chỉnh, một đôi đôi mắtnóng rực nhìn về phía thiếu nữ hồng y đứng phía trước, trung đoàn trưởng của bọn họ.
Dạ Nhiễm lấy danh sách thống kê mới nhất từ trong tay Liễu Phi Tiếu,khóe miệng lộ ra một nụ cười, so sánh với ngày hôm qua, kết quả thống kê hôm nay của từng tiểu đội đều đã có tiến bộ.
“Rất tốt, hôm nay đội trưởng của Top 10, ra khỏi hàng!” Dạ Nhiễm buôngdanh sách trong tay, đối với mọi người cao giọng nói.
Lập tức, mười thiếu niên thiếu nữ sắc mặt kích động đi ra, đứng ở phía đầu tiên của đội ngũ.
Dạ Nhiễm theo không trung lấy ra mười cái chai chứa đan dược, bắn ra về hướng mọi người, nhẹ nở một nụ cười: “Buổi tối trực tiếp ăn vào, thựclực của mọi người càng cao, tỉ lệ chúng ta thắng buổi diễn tập lần nàylại càng cao.”
“Vâng, cám ơn trung đoàn trưởng.” Nắm bình đan dược ở trong tay, tronglòng mười thiếu niên và thiếu nữ không thể không kích động, trong thếgiới này, nơi mà tôn trọng sức mạnh, ai mà không hi vọng cải thiện sứcmạnh của bản thân?
Dạ Nhiễm khoát tay áo, mười thiếu niên thiếu nữ lập tức chào một cái,trở lại đội ngũ dưới những ánh mắt hâm mộ của mọi người.
Dạ Nhiễm nhìn thần sắc của mọi người, khóe miệng nhẹ nhàng dẫn ra mộtnụ cười: “Sau mười ngày tác chiến, có ba đội ngũ có thành tích nổi bậthơn cả trong số mười tiểu đội, tiểu đội Vũ Thiên, tiểu đội Lạc Nhạn,tiểu đội Tuệ Ân, đội trưởng ra khỏi hàng!”
Ba đội ngũ được điểm đến danh tự đội ngũ, lập tức biểu lộ từ kinh ngạcđến cuồng hỉ, trong lòng còn ghi nhớ lời hứa hẹn của trung đoàn trưởngngày hôm qua, hôm nay liều chết giết địch, mười đội ngũ bọn họ thi đuavới nhau chính vì nâng lên thứ tự, hôm nay, thật sự thành công rồi…
Một thiếu nữ và hai thiếu niên sắc mặt kích động đi ra, đứng nghiêm,chỉ là không thể nào che dấu được đôi mắt nóng rực kia.
Dạ Nhiễm lấy ra ba bình đan dược, đưa cho ba thiếu niên thiếu nữ: “Cótiến bộ nhất định có thưởng, hi vọng mọi người có thể tiếp tục cố gắng.”
“Vâng! Cám ơn trung đoàn trưởng!” Ba người kích động cùng trả lời, đãcó nghịch thiên đan, thực lực tiểu đội bọn họ có thể tăng lên, bọn họ sẽ không còn là đội ngũ cấp thấp của Học viên Quân sự nữa, vậy nên bọn họlàm sao mà không thể không kích thích được.
“Về hàng đi.” Dạ Nhiễm khoát tay áo,bây giờ đối với nàng mà nói nghịchthiên đan chỉ cần có nguyên liệu, có thể luyện chế không giới hạn, hơnnữa đây là những học sinh mới của Học Viện quân sự, bất luận là phẩmhạnh hay thiên phú đều đủ để cho nàng tán thành.
Ba người về hàng ngũ xong, ánh mắt Dạ Nhiễm hơi trong trẻo nhưng lạnhlùng nhìn lướt qua những người khác: “Đối với ba tiểu đội có thành tíchthấp nhất, bây giờ ta không điểm tên, nhưng tại nơi không thiếu hụtthiên tài ở độ tuổi này, ta hi vọng mọi người hạ quyết tâm, bởi vì bấtkì người nào nhỏ yếu hơn mọi người, cũng có thể vượt qua mọi người, thay thế mọi người”
Không muốn bị vượt qua, không muốn bị thay thế, sẽ phải nỗ lực hơnngười khác gấp nhiều lần. Đạo lý này, tất cả mọi người ở đây đều rõràng.
Đồng thời bọn họ cũng làm như vậy, không có dương dương đắc ý, không có đắc chí vừa lòng, theo học tại Học viện Quân sự không thiếu hụt thiêntài, thiên phú của bọn họ ở chỗ này hoàn toàn không là gì.
“Tốt rồi, buổi tối hôm nay ở này Tuyết Vu thành nghỉ ngơi. Mười ba độingũ đạt được nghịch thiên đan, trực tiếp nuốt xuống, chúng ta ở chỗ nàyhộ pháp.” Sau khi Dạ Nhiễm chậm rãi nói xong, liền quay người đi đến một góc vắng vẻ, khoanh chân ngồi xuống.
Mọi người cũng đều tại chỗ làm thành một vòng tròn, khoanh chân ngồixuống, mười ba đội ngũ tại vị trí trung tâm, ăn vào nghịch thiên đan.
Một đêm đó, bình an vô sự.
Khi mặt trời mọc, Dạ Nhiễm mở mắt, mang theo vài tia nghi hoặc, hiển nhiên đối với bình yên đêm nay có chút kỳ quái.
“Đội trưởng.” giọng nói Tập Diệt Nguyệt từ phía sau truyền đến.
Dạ Nhiễm quay đầu nhìn về Tập Diệt Nguyệt đang bưng cháo đi tới, tiếpnhận cháo trong tay Tập Diệt Nguyệt, nhìn Diệt Nguyệt ngồi xuống phíađối diện, Dạ Nhiễm cong khóe miệng: “Diệt Nguyệt có phải cũng thấy đượcta quá độc ác hay không?”
Tập Diệt Nguyệt khẽ giật mình, lập tức lắc đầu: “Không có, đội trưởng làm như thế cũng vì muốn tốt cho chúng ta.”
Dạ Nhiễm vỗ vỗ bả vai Diệt Nguyệt, ha ha cười nói: “Diệt nguyệt, NhânMa chiến trường, so với quái vật tại đây còn hung tàn hơn.”
Đối với Nhân Ma chiến trường, Dạ Nhiễm đã nghe Quân Mặc Hoàng nói rấtnhiều. Trước khi tham gia chiến trường bọn họ chỉ là những binh sĩ bìnhthường cấp thấp nhất của Chiến Sĩ chiến trường, nhưng tại các chiếntrường thực sự, nơi quân đội ưu tú, phải đối mặt với toàn bộ trên chínbậc quỷ quái, thậm chí cả Thiên Ma.
Nhân Ma chiến trường, so với chỗ bọn họ bây giờ còn tàn khốc hơn ngàn vạn lần.
Tim Tập Diệt Nguyệt lộp bộp thoáng nhảy một phát, Nhân Ma chiếntrường,Nhân Ma chiến trường chính thức là như thế nào, nàng đã từng nghe trưởng bối nói qua.
Chỉ là ——
“Đội trưởng, có người, chúng ta sợ cái gì?” Tập Diệt Nguyệt nháy mắtnói với Dạ Nhiễm, có đội trường ở đây, thậm chí bọn họ còn thừa lại mộthơi cũng không chết được, đã như vậy thì bọn họ sợ gì?
Dạ Nhiễm khẽ giật mình, chợt thoải mái nở nụ cười, những lời này, thậtgiống như nàng đã từng ngây thơ đứng sau lưng sư phụ và sư mẫu, đối vớikhông biết bao nhiêu nguy hiểm, nói một tiếng: có sư phụ và sư mẫu ởđây, con sợ cái gì?
Cảm giác được tín nhiệm toàn tâm toàn ý, thật sự rất tốt.
Dạ Nhiễm nhìn lên Tập Diệt Nguyệt, gằn từng chữ một: “Diệt Nguyệt, cóta Dạ Nhiễm ở đây một ngày, ai muốn động tới mọi người thì nói với bọnhọ: trước hết phải bước qua xác Dạ Nhiễm ta đã!”
Bạn bè của Dạ Nhiễm không nhiều lắm, mà mấy người Vô Địch, trong lòngcủa nàng đã thăng lên từ hàng ngũ đội đến người nhà, đối những ngườixung quanh mình, Dạ Nhiễm tuyệt đối sẽ không để cho bất kì kẻ nào xúcphạm tới bọn họ.
Tập Diệt Nguyệt chăm chú nhìn Dạ Nhiễm, sau nửa ngày mới cong lên mộtnụ cười, tiến đến gần Dạ Nhiễm, hôn một cái lên gương mặt nàng: “Ha haha, về sau ai muốn động tới đội trưởng, cũng phải bước qua xác Tập DiệtNguyệt ta!”
Dạ Nhiễm vuốt lên đôi má bị Diệt Nguyệt hôn, bỗng nhiên cảm giác rùngcả mình, giương mắt nhìn về phía cách đó không xa cái, Liễu Phi Tiếu kia cười đến yêu nghiệt, Dạ Nhiễm rùng mình một cái, thiếu niên Phi Tiếu,cái tiện nghi này nàng thật là không có chú ý tới!
“Ôi chao! Phi Tiếu, chiếc đũa của huynh như thế nào lại gãy vậy?” ThừaTrạch ngồi bên cạnh Liễu Phi Tiếu bỗng dưng cảm giác rùng cả mình, vừamới quay đầu lại đúng lúc nhìn thấy chiếc đữa trên tay Liễu Phi Tiếuthành hai nửa, sờ sờ cái ót nghi ngờ hỏi.
Liễu Phi Tiếu nở nụ cười ôn hòa, nhìn chiếc đũa trong tay, cười đối với Khúc Thừa Trạch nói: “Thật sự muốn biết?”
Còi báo động vang lớn!
Khúc Thừa Trạch lập tức bưng bát cháo của mình trốn sau lưng Tư MạtTiêu, lắc đầu như trống bỏi, nụ cười này của Liễu Phi Tiếu lại để chongười ta cảm giác đầy nguy hiểm.
Chăm chú theo dõi động tĩnh bên kia của Dạ Nhiễm, trong đầu không hiểuvì sao luôn chú ý đến Tập Diệt Nguyệt, lập tức hiện ra vẻ ngang ngượccúi đầu xuống húp cháo, thiếu nữ Diệt Nguyệt nàng không biết rằng thiếuniên Phi Tiếu đang bắt đầu một kế hoạch rất khủng bố…
Tập Diệt Nguyệt nhìn đội trưởng nhà mình, mặc dù có chút không rõ ràngcho lắm, nhưng vẫn vuốt cái mũi nở nụ cười, nhớ ngày đó lần đầu tiênnhìn thấy đội trưởng lúc đó đã bị quăng một cái tát, bây giờ nghĩ lại,nhìn đội trưởng lập tức nội tâm bên trong đã thông suốt, Tập Diệt Nguyệt thiệt tình cảm thấy rất thoải mái
Cho nên nói ——
Căn bản thiếu nữ Diệt Nguyệt này không ở tình trạng bình thường! Cho dù nha đầu kia vẫn mang thù đấy.
Đội trưởng, chúng ta hôm nay muốn đi một trong số bảy thành trì lớn-Tuyết Hạo thành, thời gian cấp bách đây nè.” Liễu Phi Tiếu ra tay imlặng trong bát đũa, quyết đoán giơ lên nụ cười ôn hòa, đi đến phía DạNhiễm và Tập Diệt Nguyệt, mang vẻ mặt khiêu khích Dạ Nhiễm.
Khóe miệng Dạ Nhiễm thoáng run rẩy một phát, nhìn bát cháo còn thừa một nửa trên tay, ho nhẹ một tiếng, rất nhanh đem cháo nuốt vào bụng, đứngdậy: “Ừ, thông báo xuống dưới, 10 phút sau lập tức xuất phát.”
Tập Diệt Nguyệt trừng mắt liếc Liễu Phi Tiếu, hắn không thấy đội trưởng còn ăn chưa xong sao. Dạ dày Liễu Phi Tiếu lập tức đau. Dạ Nhiễm đảomắt liếc qua, thiếu niên Phi Tiếu, lời đội trưởng chính là mệnh lệnh,như thế nào còn không đi chấp hành?
Nội tâm thiếu niên Phi Tiếu liền sung sướng, ngoan ngoãn xoay ngườisang chỗ khác đi thông báo cho toàn đại đội, quả nhiên trước mặt độitrưởng, cho dù hắn như thế nào đều không thể trở mình được
Chơi thì chơi, hôm nay muốn chiếm lĩnh thành trì bọn họ không được phép chủ quan một chút nào.
501 người, đứng tại Tuyết Hạo thành, Dạ Nhiễm thả hồn theo suy nghĩ, hôm nay bọn họ có việc để bận việc rồi.
“Ban thưởng không thay đổi, đồng thời đều coi chừng một ít. Đi thôi.”Dạ Nhiễm nhìn thoáng qua mọi người sau lưng, phất ống tay áo, mọi ngườilập tức theo tiểu đội phân tán đi.
Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu như cũ không có tham gia giết chóc.
Đứng trên không trung, Dạ Nhiễm nhìn sắc mặt xú tiểu tử bên cạnh, đáymắt lóe ra vẻ trêu tức: “Ah này, Phi Tiếu huynh vẫn còn ăn dấm chua”
Liễu Phi Tiếu quay lại liền nhìn thấy hương vị xấu xa toát ra từ trongđôi mắt lẫn nụ cười của đội trưởng nhà mình, một chút cũng không ai oán, chỉ nháy mắt mấy cái, bình tĩnh mà nói: “Đội trưởng, ta tin tưởng muộivà Diệt Nguyệt trong sạch.”
Huyệt Thái Dương Dạ Nhiễm nhảy dựng.
Trong sạch đấy
Nàng không phải loại hành tây trộn lẫn đậu hủ!
Bỗng dưng ——
Một hồi gió lốc thổi qua trước mặt Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu, hai người lập tức biến sắc!
“Xem ra liên tục giết ba thành trì quái vật, quái vật cường giả bêntrong trung tâm kia giờ mới hiện thân.” Dạ Nhiễm nheo nửa mắt lại, trong thần sắc tràn đầy hàn ý cùng tà tứ.
Thần sắc Liễu Phi Tiếu cũng trở nên ngưng trọng.
Dạ Nhiễm không hề do dự chút nào, tâm niệm vừa động kéo Tạp Tạp ra từbên trong trung tâm Thương Khung bảo tháp : “Tạp Tạp, trên không trungchú ý đến an nguy của các học vên, ta và Phi Tiếu sẽ đi đến trung tâmđám quái vật cao thủ này!”
Tạp Tạp đang tu luyện, thì đột nhiên bị tóm đi ra, nhìn thần sắc DạNhiễm và Liễu Phi Tiếu, lập tức vỗ bộ ngực nhỏ nhẹ gật đầu: “Có bổn đạigia ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ có bất kỳ nguy hiểm gì đếntính mạng.”
Có sức mạnh Tạp Tạp ở tại chỗ này, Dạ Nhiễm và Phi Tiếu cũng không lolắng, lập tức liếc nhau, bay tới phía gió lốc kia .
Ba phút sau.
Cuối cùng Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu dừng tìm kiếm cơn gió lốc, đứng ở trên không trung.
“Không tìm thấy hơi thở của bọn chúng nữa.” Liễu Phi Tiếu ngưng trọngnói, cỗ hơi thở của bọn chúng khi dẫn đến vị trí biên giới thành trìnày, thì hoàn toàn biến mất.
Dạ Nhiễm thoáng hé mắt, sau đó thần sắc bỗng nhiên ngưng tụ, đưa tayđẩy Liễu Phi Tiếu ra, bóng người lệch lạc, lòng bàn tay lập tức tuôn ramột đạo nội lực hùng hậu, giơ tay bắt lấy không khí trước mặt: “Đi racho ta!”
Mới đầu Liễu Phi Tiếu không rõ ràng cho lắm, đến khi chứng kiến DạNhiễm từ trong không khí lôi ra đến một thây ma, lập tức phản ứng, lậptức phi thân xuống, hét lớn một tiếng: “Oanh thiên lôi bạo quyền!”
Một quyền của Liễu Phi Tiếu và một chưởng của Dạ Nhiễm dường như là ratay cùng một lúc, một cái đánh về phía lâu đầu của thây ma, một cái đánh về phía ngực thây ma!
Nhưng mà ——
Phanh! Phanh!
Liên tục hai tiếng, hai người Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu lập tức bị đẩyngược ra ngoài, lòng bàn tay Dạ Nhiễm đỏ bừng đã chảy ra máu tươi, nắmđấm Liễu Phi Tiếu cũng như thế, trái lại cái thây ma kia, nó vẫn hoànhảo vô khuyết đứng nguyên tại chỗ, đôi mắt trống rỗng phảng phất nhưcười nhạo Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu không biết tự lượng sức mình.
“Con này là cái gì vậy! Cái gì mà cứng như vậy!” Liễu Phi Tiếu khôngdám tin hét lên, oanh thiên lôi bạo quyền, hắn hôm nay dùng nội lực Tiên Thiên tông sư đánh tới vô số chiêu, vậy mà cũng không thể đả thươngđược đối thủ!
“Coi chừng!” Nhìn thấy thây ma công kích lần nữa, Dạ Nhiễm hô to mộttiếng với Liễu Phi Tiếu, lập tức lấy ra trường kiếm từ trong khôngtrung, hướng phía thây ma mà công kích!
Thây ma tựa như không để Dạ Nhiễm vào trong mắt, đối với toàn lực côngkích của Dạ Nhiễm, chỉ là khẽ giật giật ngón tay của nó.
Khóe miệng Dạ Nhiễm lộ ra một nụ cười lạnh, nhanh chóng thu hồi trườngkiếm, hai tay kết xuất một cái ấn ký, hét lớn một tiếng: “”Cửu Tự ChânNgôn” tầng thứ ba —— Đấu! Diệt cho ta!”
Rõ ràng, Dạ Nhiễm thấy được thân hình cái thây ma kia lập tức run rẩymột cái, Đạo gia “Cửu Tự Chân Ngôn” phát huy đến mức tận cùng, có thểtinh lọc hết tất cả tà ác trước mặt!
Một chữ Đấu màu vàng cực lớn lập tức đem toàn bộ thây ma trấn áp, mộttiếng gào thét bén nhọn theo miệng thây ma truyền ra!
Lúc này, Liễu Phi Tiếu cũng không có chút nào nhàn rỗi, hắn đang nhìnthây ma bị trấn áp về phía sau, lập tức từ không trung bay xuống, nắmtay phải ẩn chứa nội lực cường đại, bay thẳng đến chỗ giữa lưng thây matrên mặt đất đập tới: “Oanh thiên lôi bạo quyền, bạo cho ta! Bạo! Bạo!”
Cờ-rắc cờ-rắc…
Thanh âm xương cốt vỡ vụn của thây ma kia truyền ra, chữ Đấu cực lớn cũng theo đó mà biến mất.
Dạ Nhiễm mang theo nỗi khiếp sợ nhìn cái thây ma kia hồi lâu, “Cửu TựChân Ngôn” tầng thứ ba rõ ràng không thể tinh lọc thứ này!
Liễu Phi Tiếu nhìn thây ma đã vỡ vụn từ lâu trên mặt đất, thổi thổi nắm đấm của mình, hắn nghĩ mình đã đến Tiên Thiên thì có thể vận dụngquyền pháp làm sao có thể sẽ không có uy lực như vậy.
“Không đúng!” Dạ Nhiễm nhìn thây ma trên mặt đất, lập tức toàn thân mang đến một cỗ dự cảm bất an.
Liễu Phi Tiếu tựa hồ cũng ý thức được cái gì đó, quay người nhảy đếnbên cạnh Dạ Nhiễm, Dạ Nhiễm nhìn thây ma trên mặt đất, vừa mới đưa taykết xuất “Cửu Tự Chân Ngôn” tầng thứ tư thủ ấn, bỗng nhiên một tiếngcười mỉa mai ‘Khặc khặ-x-xxxxx’ theo bốn phương tám hướng truyền đến…
Ngay sau đó Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu liền chứng kiến thây ma mới bịhai người bọn họ liên thủ đánh thành vỡ từng mảnh, cư nhiên bây giờ mỗimột mảnh xương cốt đều một lần nữa trở thành một thây ma đứng lên!
Mười…
Hai mươi…
Năm mươi cái!
Chưa đến một giây, từ một thây ma vậy mà biến thành hơn hai trăm thây ma khác!
“Chết tiệt! Đây là quái vật gì vậy!” Dạ Nhiễm nhìn trước mặt bỗng nhiên xuất hiện hơn hai trăm thây ma, lập tức da đầu run lên một hồi, mộtthây ma thôi cũng đã cần nàng và Phi Tiếu hai người liên thủ rồi, bâygiờ 200 con!
“Đội trưởng, chỉ có giết! Kiên quyết không thể để cho bọn hắn đến chỗhọc viên được!” Liễu Phi Tiếu cầm ra sáo ngọc trực tiếp chạy về phía lũthây ma.
Dạ Nhiễm nhấc chân bước lên không trung, ngưng trọng nhìn các thây matrên mặt đất, hai tay nhanh chóng đan lấy ấn ký phức tạp!
“”Cửu Tự Chân Ngôn” tầng thứ tư —— Người!”
“”Cửu Tự Chân Ngôn” tầng thứ năm —— Đều!”
Lập tức chữ vàng khổng lồ và những chữ khác đột ngột xuất hiện sau lưng Dạ Nhiễm!
Bóng người Dạ Nhiễm từ không trung ầm ầm lao thẳng xuống dưới: “Diệt cho ta!”
Hai chữ màu vàng khổng lồ chồng lên nhau, một đạo màu vàng bàng bạc lập tức rung động cả đất trời, như sông Trường Giang, lập tức bao phủ toànbộ bầy thây ma trên mặt đất!
Cỗ sức mạnh này giống như một trận tuyết lở, hiển nhiên lại để cho người ta sinh ra một cảm giác muốn quỳ lạy.
Trên mặt đất lũ thây ma lập tức tan tác, mãnh liệt hướng bốn phương tám hướng chạy thục mạng!
Liễu Phi Tiếu phi thân lên, thấy một cảnh như phá lên cười ha ha: “Muốn chạy trốn? Chạy thoát ư! Chấn thiên quyển sáo, vây quanh cho ta!”
Liễu Phi Tiếu vừa dứt lời, một vòng tròn màu trắng lập tức bao phủxuống, đem toàn bộ thây ma một mực vòng lại bên trong!
Ánh mắt Dạ Nhiễm lóe lên, khá lắm Phi Tiếu, một chiêu này thật sự là giải nỗi lo về sau!
“Khặc khặ-x-xxxxx kiệt…” Lập tức, trán của bầy thây ma lóe ra một ánhsáng màu đỏ, thây ma kêu lớn vài tiếng, sau đó khí thế của bầy thây malập tức gia tăng, không lùi mà tiến tới, đại bộ phận bay thẳng đếnnghênh chiến với chữ Người kia, còn lại một bộ phận thì là trực tiếphung mãnh chạy về hướng phía Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu !
Trong nháy mắt Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu cảm thấy có cảm giác một cỗ uy hiếp cường đại, lập tức thúc dục nội lực trong cơ thể, hai người liếcnhau, đồng thời bay lên không trung, lập tức ra tay về phía bầy tha ma!
“”Cửu Tự Chân Ngôn” tầng thứ năm —— Đều!”
“Vạn vật quy chân chi hóa, đi!”
Hai đạo ẩn chứa lượng sức mạnh công kích to lớn lập tức tuôn ra trongtay Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu , chỉ cảm thấy trời đất trong nháy mắtchấn động, hai cỗ sức mạnh cường đại vừa ra, chỉ ngắn ngủn trong chớpmắt, công kích lũ thây ma kia hóa thành vỡ vụn!
“Ha ha, bổn cô nương còn có thể cho các ngươi cơ hội một lần nữa đứnglên sao? ! Hỏa chi tinh linh, hủy cho ta!” Xem trên các mảnh vỡ trên mặt đất rục rịch, Dạ Nhiễm giương giọng cười to vài tiếng, dĩ nhiên hôm nay Quả Cầu Lửa là đại hỏa cầu, bỗng nhiên ba quả đại hỏa cầu bay ra từtrong tay Dạ Nhiễm!
Rầm rầm rầm!
Theo vài tiếng nổ mạnh, tất cả mảnh vỡ trên mặt lập tức bị Quả Cầu Lửacông kích đến, biến thành một đám khối xanh trong không khí, không cókhả năng tái sinh nữa.
Giải quyết mới được một phần nhỏ, lúc này tạm thời đại bộ phận thây mabị trấn áp nhưng vẫn giãy dụa lấy muốn đột phá trấn áp từ chữ Đều và chữ Người!
Tại thời điểm Dạ Nhiễm muốn lần nữa trực tiếp đem Quả Cầu Lửa thiêu hủy những thây ma này, trong đầu đột nhiên truyền đến thanh âm của TiểuKhung.
“Ồ? Miền đất thây ma? Nữ nhân, trước đừng động thủ!” giọng nói TiểuKhung có chút nghi hoặc, lại có chút kinh ngạc, tự nhiên hơn nữa là kinh hỉ.
Dạ Nhiễm nhíu mày, nhìn thấy bầy quái trên mặt đất muốn đột phá trấnáp, nhưng lại không thể không thi triển tuyệt chiêu quần công hạng nhất, Liễu Phi Tiếu trầm giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
“Loại này đến từ miền đất thây ma quỷ giới bình thường hay phá hoạinhưng mà có ích rất lớn! Nữ nhân mau cùng Liễu Phi Tiếu lập tức lui rangoài, để lại cho ta hủy!” Tiểu Khung có chút kích động, bọn chúng trợgiúp phá hủy ngưng tụ hình thể, hôm nay gần kề chỉ thiếu chút nữa, những thây ma ở miền đất thây ma này rất có thể phát huy ra tác dụng cuốicùng!
“Phi Tiếu, chúng ta đi!” Dạ Nhiễm trực tiếp kéo Phi Tiếu ra khỏi vòng sáng trắng!
Liễu Phi Tiếu còn chưa kịp hỏi cái gì, thì bỗng nhiên cảm giác được một cỗ sức mạnh hủy diệt to lớn mãnh liệt tỏa ra từ người Dạ Nhiễm !
Cỗ sức mạnh này vừa ra, lập tức tất cả ánh sáng trong trời đất bị thulại thay vào đó chỉ còn bầu không khí âm u, sức mạnh kia mang theo mộtcỗ hắc ám, tà ác, điên cuồng, âm u đáng sợ.
Phảng phất trong trời đất mang tất cả khí tức tà ác, tụ tập lại chính giữa bầy thây ma!
Sức mạnh này chỉ hiện ra một lần, liền lập tức biến mất không thấy gì nữa!
Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu đồng thời nuốt từng ngụm nước bọt, cỗ sứcmạnh trước mặt, một tia tâm tư phản kháng của hai người bọn họ cũngkhông có, thời điểm xuất hiện sức mạnh này, mang theo từng đợt thanhâm âm u vang lên trong đầu hai người.
Thần phục, thần phục… Quỳ xuống, quỳ xuống!
Tâm trí Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu đều cực kỳ kiên định, nội tâm cực kỳ cao ngạo, nếu không có lẽ sớm đã không nhịn được quỳ rạp xuống đất.
Cỗ sức mạnh này, thật giống như cường đại tà ác nhất trong trời đất .
Dạ Nhiễm khiếp sợ nhìn toàn bộ thây ma trên mặt đất, quái vật và phòngốc trong nháy mắt đều bị hủy diệt, cuối cùng nhịn không được hít sâu một hơi, cái này —— là sức mạnh hủy diệt thật sự sao?
“Đội trưởng, vừa mới đó là ——?” Liễu Phi Tiếu khó khăn hỏi Dạ Nhiễm,một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa kia, đúng là phát ra từ trên người Dạ Nhiễm, cũng biến mất từ trên người Dạ Nhiễm
“Hủy.” Dạ Nhiễm không có nhiều lời, chỉ là nói ra một chữ này, Hủy, đến tột cùng là lai lịch gì, đúng là cường đại như vậy sao.
Mà có thể ngăn chặn, hủy diệt được Mặc Hoàng, làm sao chỉ có thể gần kề tam giai mộng cấp võ giả?
Dạ Nhiễm chỉ cảm thấy một mảnh trời đất mới,bao la trước mặt nàng, Tiên Thiên tông sư, bất quá chỉ là khởi điểm của một võ giả mà thôi!
Mặc Hoàng, Mặc Hoàng…
Cho dù chàng cường đại đến cỡ nào, Dạ Nhiễm ta, nhất định sẽ cố gắng để sóng vai cùng chàng!
Liễu Phi Tiếu im lặng, Hủy.
Cái tên này hắn biết rõ, chiếm giữ trong Dạ Nhiễm, hơn nữa lúc trướcđội trưởng biến mất trong một thời gian ngắn, đối với đội trường gần như là ơn cứu mạng.
Bọn họ cũng đều biết Hủy rất thần bí, rất cường đại.
Nhưng chưa bao giờ nghĩ tới lại sẽ cường đại như vậy, như vậy —— tà ác.
Liễu Phi Tiếu mở mắt ra nhìn hồng y thiếu nữ bên cạnh, sau nửa ngàykhóe miệng kéo ra một cái độ cong khó thấy: “Đội trưởng, người —— “
Như vậy đại biểu cho khí tức tà ác của trời đất, đối với thân thế thật sự của đội trưởng thật sự vô hại sao?
Dạ Nhiễm lắc đầu, cười có chút khó khăn: “Phi Tiếu, Hủy không phải là địch nhân.”
Điểm này, Dạ Nhiễm có thể cam đoan, Hủy tuyệt đối không phải là địch nhân của bọn họ.
Nhìn thấy Dạ Nhiễm nói như thế, Liễu Phi Tiếu cũng không nói cái gìnữa, chỉ nắm thật chặc nắm đấm, móng tay liền cắm sâu vào bên trong thịt cũng không biết, sức mạnh, sức mạnh!
Đứng trước mặt cường giả chân chính, sức mạnh Tiên Thiên tông sư chỉ như một con kiến!
Im lặng
Tương đối im lặng.
Sức mạnh cường đại của Hủy khiến cho Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu quá mứcchấn động, thế nên hai người cũng không biết nên nói cái gì bây giờ, nên làm cái gì.
Cùng lúc đó, bên ngoài Tuyết quốc.
Phân tán khắp đại lục, mấy vị trung niên, lão nhân ngồi nhắm mắt, đồngthời mở mắt, nhìn về nơi trong nháy mắt mang tất cả ánh sáng của sứcmạnh tà ác, gần đây bọn họ luôn bình tĩnh không hề có gợn sóng, bây giờlộ cú sốc dưới các vẻ mặt khác nhau!
Mà giờ khắc này, phía trong Thương Khung bảo tháp.
Tiểu Khung khoanh chân ngồi dưới đất, bất đắc dĩ vuốt cái trán: “Hủy,ngươi có biết sức mạnh của ngươi khiến bọn họ sợ hãi hay không?”
Bọn họ đối với thứ gây ra sự sợ hãi đối với mình, hơn nữa là sức mạnhtà ác, làm sao có thể không đi điều tra cùng đuổi giết? Đến lúc đó trađược trên người Dạ Nhiễm, không thể cứu vãn được nữa!
Trong đầu Tiểu Khung rỗng tuếch, xuất hiện một đạo bóng người thon dàicòn có chút hư tán, thấy không rõ dung nhan, lại có thể cảm giác đượcquanh thân một vẻ cuồng vọng cùng khí tức tà ác, “Ha ha ha, không đi rangoài một vòng, không biết còn bao nhiêu người có thể nhận ra bảntôn….!”
Khóe miệng Tiểu Khung thoáng co giật một phát, con người này chắc làkhông nhớ rõ nguyên thần của mình tại sao tụ tán nữa rồi.
Phảng phất cảm thấy suy nghĩ của Tiểu Khung, khí tức của Hủy bỗng dưngâm u xuống dưới, “Phá hủy linh hồn là sự trả thủ để giết thể xác, bảntôn tuyệt sẽ không từ bỏ ý định đó!”
“Ngươi có biếtnhư vậy sẽ mang đến nguy hiểm cho Dạ Nhiễm hay không?”Ánh mắt Tiểu Khung cũng lạnh xuống, hắn cho rằng Hủy là bằng hữu, có thể trợ giúp Hủy ngưng tụ hình thể, nhưng là hắn quyết không cho phép bấtluận kẻ nào làm tổn thương Dạ Nhiễm!
“Ha ha, bản tôn ở đây, ai dám tổn thương nha đầu này?” Hủy cuồng ngạophá lên cười ha ha, hắn là tuyệt đối sẽ không làm tổn thương Dạ Nhiễm,không có gì ngoài Mặc Hoàng, nhất là bản thân Dạ Nhiễm, đã khiến cho Hủy yêu chính chi ý của nàng.
“Tốt nhất là như thế, Hủy, thân hình này của ngươi đều nhờ sự trợ giúpcủa Thương Khung bảo tháp, nếu là ngươi làm ra bất cứ việc gì thương tổn Dạ Nhiễm, ta nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!” Thanh âm của Tiểu Khungvô cùng lạnh, Hủy sở hữu tất cả khí tà ác trong thiên hạ, một người nhưvậy, mấy lời này vẫn phải nhắc nhở trước.
Khí tức Hủy trong nháy mắt rét lạnh, nhưng chỉ là phá lên cười ha ha:“Qủa thật bản tôn chưa từng có gì đáng nói, nhưng là đối với nha đầukia, bản tôn nhất ngôn cửu đỉnh, tuyệt sẽ không làm bất cứ chuyện gì tổn thương nàng!”
“Hi vọng ngươi nói được làm được.” Tiểu Khung nhìn thoáng qua Hủy, rồi nhắm đôi mắt yêu dị lại.
Hủy đứng tại chỗ nhún vai cười khổ, nữ nhân kia, coi như là cho hắn một ngàn cái lá gan hắn cũng không dám làm ra tí tẹo việc nào.
Hơn nữa, Hủy, hắn hơn mấy vạn năm qua, có thể là lần đầu tiên yêu một người như vậy, hắn cũng muốn nhìn xem thiếu nữ nhỏ yếu như con kiến như vậy, có thể đi đến một bước kia hay không.
Tuyết Vu thành.
Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu đồng thời đứng lên, đi tói chỗ các học viên.
Đối với sức mạnh Hủy mới bày ra, một chữ cũng không đề cập tới.
“Xem ra tất cả quái vật đã bị sức mạnh đó tiêu diệt hết.” Liễu PhiTiếu nhìn không còn một bóng quái vật trên mặt đất, bất đắc dĩ nhún nhún vai nói ra.
Dạ Nhiễm cũng có chút bất đắc dĩ nhìn một cảnh trên mặt đất, biết rõsức mạnh cường đại vừa rồi của Hủy, nhưng lại thật không ngờ, Hủy vừaxuất hiện trực tiếp hủy diệt toàn bộ quái vật Tuyết Vu thành và bầy thây ma.
Hai người đi đến chỗ học viên tụ tập, chứng kiến mọi người kinh ngạc há hốc mồm.
“Trung đoàn trưởng và đội phó đã trở lại rồi!” Không biết là ai run rẩy nói ra mấy chữ, lập tức tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn hướng vềphía Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu.
Lập tức, không biết có bao nhiêu người hốc mắt ẩm ướt.
Vừa rồi bọn họ cảm giác được rõ ràng cỗ sức mạnh kia như vực sâu tử vong, tà ác xâm nhập, hủy diệt tàn nhẫn.
“Thành trì xem như bị chúng ta dẹp xong, hôm nay ở Tuyết Vu thành nghỉngơi và hồi phục một chút đi.” Dạ Nhiễm khoát tay áo nói với mọi người,một chữ cũng không nói tới sức mạnh của Hủy .
Các học viên tuy bị sức mạnh của Hủy hù dọa, nhưng bọn họ cũng khôngngu ngốc, đối với loại sức mạnh cường đại dường như không thể địch nổinày, bọn họ quyết định quên hết việc vừa rồi, có lẽ biết càng nhiều thìchết càng nhanh.
Mấy người Tập Diệt Nguyệt nhìn Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu trên khôngtrung sắc mặt có chút tái nhợt, nghĩ tới điều gì đó, nhưng chỉ im lặngmà chống đỡ, có việc bọn họ không hay biết thì tốt hơn.
Cả ngày, đều không có người nói chuyện.
Toàn bộ mọi người ngồi khoanh chân, dùng tu luyện để cho mình bình tĩnh lại.
Đêm, dần dần tới.
Đúng lúc này, bỗng nhiên hơn mười đạo bạch sắc quang sương mù xuấthiện, Dạ Nhiễm thoáng chốc mở mắt, đúng là có hơn mười học viên đột phá!
Trong mười học viên này, có ngũ giai võ giả, có lục giai võ giả.
Mọi người đang tu luyện, lập tức dừng lại, tự giác hộ pháp mười học viên này.
Hai giờ sau.
Cả mười bảy học viên, sức mạnh chính thức đã tiến đến tầng thứ nhất!
“Ha ha ha, đột phá!”
“Trung đoàn trưởng, ta đột phá!”
“Thật tốt quá, thật sự đột phá!”
…
Thanh âm mười bảy thiếu niên thiếu nữ kích động, bởi vì đột phá được mà đem sức mạnh của Hủy lúc sáng xua tán đi không ít.
Những người chưa đột phá được đều hâm mộ nhìn bọn họ, đã được nghịchthiên đan lại còn đột phá nữa nên bọn họ rất cao hứng.
Dạ Nhiễm dường như cả ngày âm trầm, cũng lộ ra dáng tươi cười, xem rasức mạnh của Hủy đối với những thiếu niên, thiếu nữ này rất áp lực ápbách, tựa như khi nàng bị chủ nhân cái kia huyết chưởng chủ áp báchtrước khi tiến đến giai Tiên Thiên.
Liễu Phi Tiếu đồng thời dùng Thần Niệm quét một lượt qua các học viênkhác, lập tức phát hiện không còn học viên nào đột phá nữa, đúng là tấtcả học viên sức mạnh đã đạt đến đỉnh, đối với việc thăng cấp, cũng gầnkề chỉ kém một cái chỗ đột phá.
Tự nhiên Dạ Nhiễm cũng phát hiện ra, âm thầm gật đầu cười, xem ra ngàymai nếu lại chém giết một thành trì quái vật, những học viên này sợ làcũng đến thời điểm đột phá rồi.
Đúng vào lúc này ——
Bốn người Khúc Thừa Trạch, Tập Diệt Nguyệt, Tư Mạt Tiêu và La Lỵ, quanh thân cũng nổi lên sương mù ánh sáng màu trắng, đúng là báo hiệu độtphá!
Trong cơ thể bốn người Khúc Thừa Trạch vốn là chưa tiêu hóa hết TuyếtThần đan, mặt khác bình thường Dạ Nhiễm cho bọn họ thêm các loại đandược cường hãn, đồng thời lại dưới áp bức sức mạnh của Hủy, đột phá đỉnh bát giai võ giả, cất bước mà đi về phía cửu giai võ giả !
Ánh mắt Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu đồng thời lóe lên sợ hãi lẫn vui mừng!
Học viên khác trong lòng của bọn họ, tự nhiên là không bằng bốn ngườiTư Mạt Tiêu, lúc này nhìnbốn người sắp đột phá cửu giai, tự nhiên tronglòng là cực kỳ cao hứng.
Dạ Nhiễm và Liễu Phi Tiếu khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu thủ hộ bốnngười Khúc Thừa Trạch, liếc nhau, hai người thấy được trong mắt đốiphương là sự chờ mong cùng hưng phấn!
Bọn họ, chờ giây phút Vô Địch thần đội đều chính thức bước vào Tiên Thiên tông sư đã lâu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]