“Nếu ngài đã nói như vậy….Vậy liền theo ngài.” Màu lam nhạt trong mắt nam tử lóe lên ánh dịu dàng, duỗi tay phải cầm sợi tóc bị gió nhẹ thổi tớitrước mặt Dạ Nhiễm, ngón tay thon dài chỉnh lại, dưới khăn che mặt, môimỏng nở một nụ cười khổ, đưa long bào màu đỏ cho Dạ Nhiễm.
Dạ Nhiễm nhìn động tác của nam tử, mặt nàng hiện vẻ nghi hoặc, nhưng lạikhông nói gì, tiếp nhận long bào, tiêu sái xoay người mặc long bào vàongười.
Tóc dài đen như mực theo gió bay nhẹ, nam tử lúc này đây cũng không thu tay lại, ngược lại thò tay trêu chọc sợi tóc sau tai Dạ Nhiễm, từng bướctới sau lưng Dạ Nhiễm, mười ngón nhẹ nhàng đơn giản buộc tóc đen đằngsau Dạ Nhiễm lên, cố định lại bằng một cái trâm cài đầu hình rồng.
Nam tử đi đến trước mặt Dạ Nhiễm lần nữa, nhìn một thân trang phục của DạNhiễm, đôi mắt màu lam ánh lên vẻ dịu dàng, giương mắt nhìn Dạ HuyềnDiệp, giọng nói dịu dàngận chậm rãi vang lên : “Dạ thị gia tộc, giao cho các người.”
Nam tử áo trắng như tiên để lại một câu nói kia, như là phù dung sớm nở tối tàn chỉ lưu lại đầy mùi thơm ngát rồi biến mất ngay tại chỗ.
Đôi mắt đen nhánh của Quân Mặc Hoàng nhìn Dạ Nhiễm trên đài, một bộ hồngbào màu đỏ càn quấy mà cuồng ngạo, tóc dài được buộc lên, dung nhantuyệt mỹ càng tôn thêm vài phần khí khái hào hùng, nếu không phải nàngcó dáng người nhanh nhẹn, có lẽ sẽ bị cho rằng là một thiếu niên tuyệtsắc cũng nên.
Dạ Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792765/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.