Trực tiếp đi vào ghế lô ngồi xuống, ánh mắt Dạ Nhiễm và Mặc Hoàng rơi lên người Dạ gia chủ, khóe môi khẽ nở nụ cười.
Dạ gia chủ nhìn Dạ Nhiễm và Mặc Hoàng, sau nửa ngày khóe miệng khẽ congvẻ đắng chát: “Các tiểu bối khác của Dạ thị gia tộc, có thể buông thahay không?”
Dạ gia chủ biết rõ mục đích Dạ Nhiễm trở về, đồng thời càng hiểu hôm nayđã không ai có thể ngăn cản Dạ Nhiễm trả thù toàn gia Dạ gia, hôm naycho dù ông ta phải dẫm nát cái mặt mo này cũng muốn giúp cho bọn hậu bối lưu lại một con đường sống.
Quân Mặc Hoàng uống nước trà, cũng không mở miệng nói chuyện, chỉ là trong đôi mắt màu đen đã hiện lên một vòng thâm thúy.
Ánh mắt Dạ Nhiễm run run, khóe môi hiện ra tia châm chọc, cười lạnh nói:“Dạ thị gia tộc thật đúng là lớn mặt lớn mũi, lại có thể khiến cho Dạgia chủ không tiếc vứt hết mặt mũi đến khẩn cầu tiểu bối ta đây?”
Đối với hành động kia của Dạ gia chủ, nói không châm chọc chính là giả dối.
Đều là con trai con dâu, vì sao có thể đối với Dạ Huyền Diệp và Vũ Nhược Phiêu nhẫn tâm như vậy?
Đều là tôn tử tôn nữ, vì sao có thể đối với hài nhi vừa đầy tháng năm đó tàn nhẫn như vậy?
“Dạ thị gia tộc có bao nhiêu thế lực lão phu đều có thể giao cho các người, chẳng lẽ còn muốn đuổi tận giết tuyệt hay sao?” Dạ gia chủ nhắm mắt,thu lại đau khổ vào đáy mắt, ngón tay bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792756/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.