Edit: Bạch Miêu Tử
Beta: Nhã Vỹ
Thanh ân này vừa ra, Dạ Nhiễm cùng Tạp Tạp lập tức chuẩn bị trạng thái chiến đấu!
Dạ Nhiễm cùng Tạp Tạp nhìn trái nhìn phải không nhìn thấy bất kỳ địa phương nào có khả năng giấu kín người, Tạp Tạp lắc lắc đầu với Dạ Nhiễm, biểu thị nó cũng không có phát hiện.
Dạ Nhiễm nheo mắt lại, thoáng suy nghĩ, liền đã biết đây là chỗ giám sát của một vị giáo quan
Lập tức, Dạ Nhiễm không khỏi giương môi cười lạnh một tiếng, ánh mắt rơi vào xa xa trong rừng: ” Nếu như ta là một gã tướng lĩnh, ta sẽ tận lực bảo hộ bất kỳ một binh sĩ nào! Chỉ cần có một tia hi vọng, không vứt bỏ, không buông tay!”
Không vứt bỏ, không buông tay.
Sáu chữ này, tại trước đây thật lâu, Trung Hoa trước đây, cùng tất cả quân đội, chiến hữu, bọn họ đề thường xuyên đọc sáu chữ này trên miệng.
Cũng là sáu chữ Dạ Nhiễm thích nhất.
Quyết không buông tay bất kỳ một chiến hữu còn có thể sống nào. Nay nàng đã tiến vào Học Viện Quân Sự, nàng sẽ dùng tư thái một một người lính để buộc bản thân mình chấp hành.
Bên trong phòng quan sát, Lưu Dược viện trưởng, chẳng những không có lộ ra nụ cười hài lòng, đáy mắt nộ khí ngược lại còn đậm hơn: ” Nếu như đoàn đội ngươi bởi vì thế mà lâm vào nguy hiểm thì sao? Một mạng người, cùng một trăm mạng người, cái gì nhẹ cái gì nặng?!”
Dạ Nhiễm nghe Lưu Dược chất vấn, khẽ thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/2792622/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.