Một ngọn lửa màu xanh lam, xinh đẹp nở rộ tại đầu ngón tay của nàng! Phượng Vô Tà thành công khống chế được linh thức của mình, đồng thời dẫn xuất thiên hỏa!
“Vô Tà ! Ngươi thành công rồi! Ngươi đã là dược sư rồi đấy! Chỉ mới mới mười ngày ngắn ngủi, ngươi thật thiên tài!”
Trong không gian Nha Sát cũng cảm nhận được sức mạnh linh lực dồi dào từ cơ thể của Phượng Vô Tà. Nàng thành công đột phá, trở thành sơ cấp dược sư!
Phượng Vô Tà cũng hết sức cao hứng, trong lòng bàn tay nàng hao hết khí lực mới dẫn xuất một đoàn nhỏ thiên hỏa màu lam kia, yêu thích không kiềm được.
"Ta tưởng thiên hỏa phải nóng, nhưng không nghĩ trực tiếp cầm trong lòng bàn tay hoàn toàn không thấy nóng, chỉ cảm thấy ấm áp."
Nha Sát khẽ mỉm cười, trong không gian giải thích
“Này, nếu người khác chạm vào thiên hỏa này, ta sợ rằng toàn bộ lòng bàn tay sẽ không còn nữa.”
Phượng Vô Tà sửng sốt:
"Cái gì? Vậy thì tại sao ta lại không sao?"
Nha Sát hôm nay tâm tình tựa hồ rất tốt, ngữ khí mặc dù vẫn là ngạo mạn trước sau như một, lại giải thích thêm:
"Bây giờ ngươi đã là dược sư rồi. Kỹ năng lớn nhất của một dược sư là điều khiển thiên hỏa. Thiên hỏa đã là ngọn lửa nóng nhất trong tự nhiên. Cơ thể của ngươi đã rất khác so với những hồn thuật sư bình thường, đó là lý do ngươi không thể cảm nhận được độ nóng của thiên hỏa. —— Hơn nữa, không chỉ là thiên hỏa, mà bây giờ hỏa linh thuật thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/206688/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.