Việc Phượng Vô Hà đến cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của Phượng Vô Tà.
Trái lại, mỗi ngày nàng tựa như đang xem kịch, nhìn Phượng Vô Hà mỗi khi đứng trước mặt mình đều phải bày ra bộ dạng vô cùng thận trọng.
Thật sự là rất thú vị.
Từ khi trọng sinh và xuyên đến thế giới này, chẳng còn được xem TV và máy tính nữa, nhưng bây giờ ngày nào cũng có người diễn kịch trước mặt mình như vậy tính ra cũng không tệ.
Dáng vẻ kính sợ của Phượng Vô Hà, giống như một con thỏ nhỏ bị bắt nạt, đôi mắt đỏ ngầu nhưng vẫn cố giả bộ vui cười. Hoàn toàn đáng thương!
Phượng Vô Hà cũng khá xinh đẹp, lại có thêm thương tích trên người nên dù trên mặt có bôi son phấn cũng lộ ra vẻ nhẹ nhàng, yếu đuối.
Ừm, nếu có thể tiều tụy, bi thương thêm chút nữa, làm mấy động tác che miệng như liễu rủ trong gió thì cũng có thể diễn được vai Lâm Đại Ngọc rồi!
Người của Đường gia tốt bụng, hầu hết mọi người đều yêu quý nàng ta…
Thêm việc Phượng Vô Tà trị khỏi chân cho Đường Kỳ, mà Phượng Vô Hà này còn là tỷ tỷ của Phượng Vô Tà.
Người Đường gia vốn yêu quý Phượng Vô Tà, yêu ai yêu cả đường đi nên cũng yêu quý cả Phượng Vô Hà.
Hiện tại nhìn Phượng Vô Hà, Phượng Vô Tà không còn cảm thấy buồn nôn như trước mà là…Nói thế nào nhỉ? Thích thú, thưởng thức?
Nàng không chủ động ra tay.
Nàng muốn xem trong hồ lô của Phượng Vô Hà bán loại thuốc gì!
Ngẫm lại thì hai người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/1258791/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.