Lúc này, ở tầng thứ năm của Dịch Bảo Trai, không ít người đến đây giao dịch vây xem ở đây.
Việc chân của đại thiếu gia Đường gia bị tật, mọi người trong thành Ma La đều biết. Hiện tại đột nhiên có người nói rằng có thể trị liệu, tất cả mọi người đều hiếu kì, muốn đếm xem thử.
Lúc này, có mấy đôi nam nữ trẻ tuổi vừa nói chuyện vừa đi lên tầng năm.
“…Hi vọng lần này có thể mua được vài loại dược liệu tốt, lần tranh tài này, chúng ta nhất định phải…A? Có chuyện gì vậy? Sao lại có nhiều người tụ tập thế?”
Trong đó có một vị nam tử mặc trang phục dược sư gọi một thị nữ ở Dịch Bảo Trai lại, khó chịu hỏi:
“Có chuyện gì đây? Từ khi nào Dịch Bảo Trai trở thành chợ bán thức ăn rồi?”
Thị nữ kia nhìn thấy y phục dược sư đang mặc, cung kính đáp:
“Bẩm công tử, có một vị khách nhân đang trị liệu đôi chân bị thương của đại công tử Đường gia, tất cả mọi người đều đến xem.”
Nam tử sững sờ: “Đôi chân bị thương của đại công tử Đường gia? Đây không phải là cái chân mà suốt ba năm nay không ai trị nổi sao? Chẳng lẽ là có vị tiền bối nào ra tay?”
Thị nữ quay lại: “Vị khách nhân đứng ra chữa trị rất trẻ trung, hơn nữa cũng không mặc dược sư phục.”
“Không mặc dược sư phục?” Một nam tử mặc dược sư phục màu nâu khinh thường nói: “Đồ nhà quê ở đâu ra vậy? Đến cả dược sư phục được hội liên hiệp dược sư ban phát cũng không có, mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/1258787/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.