Kim Ngọc Ngân hơi hất đầu, mặt dây chuyền trên cây trâm cài đầu của nàng ta lung lay, suýt nữa quất vào mặt Phượng Vô Tà.
Phượng Vô Tà nghiêng mặt tránh đi, ánh mắt lộ ra vẻ chán ghét.
Kim Ngọc Ngân trừng mắt nhìn Phượng Vô Tà, sau đó liếc qua tiểu cô nương khả ái kia:
“Đường Đường, đến cả Triệu Thủy Ngọc Địch của gia tộc mình mà muội cũng đem tặng cho người khác. Còn chân của ca ca nữa, sao có tùy tiện để một người xa lạ chữa trị? Muội nhìn cô gái này xem, còn trẻ như vậy, có chỗ nào giống một người có y thuật cao siêu chứ, đừng có để bị lừa!”
Phượng Vô Tà chuyển hướng nhìn sang tiểu cô nương kia, hóa ra nàng ấy tên là Đường Đường. Quả nhiên, người cũng như tên, cười lên như mật đường vậy.
Có điều, cái người tên Kim Ngọc Ngân này.
Phượng Vô Tà cười lạnh, đáy mắt không giấu nổi vẻ khinh bỉ.
Nhớ lại, lúc trước khi làm quân y, cho đến hiện tại trọng sinh vào đại lục này làm dược sư. Từ trước đến này, chỉ có người khác cầu nàng đi cứu người, chứ chưa từng gặp chuyện cô nguyện ý đi cứu người mà còn bị người ta ghét bỏ!
Phượng Vô Tà cũng không nán lại nơi đây với kẻ đáng ghét này nữa, quay đầu rời đi.
“Này, này, ngươi đừng đi!” Cô nương tên Đường Đường kia vội vàng kéo tay Phượng Vô Tà lại.
Sau đó, Đường Đường trừng mắt nhìn Kim Ngọc Ngân, chống tay vào eo, chỉ về phía nàng ta, không khách khí mà mắng:
“Kim Ngọc Ngân, sao chỗ nào cũng gặp ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-cuong-the/1258785/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.