“Em cảm thấy anh chính là cố ý ở trước mặt bọn họ khoe khoang!” Hứa Mỹ Lam trực tiếp chọc phá tâm tư nhỏ bé của Trương Hùng, giống như đứa nhỏ nóng lòng muốn khoe khoang với người lớn trong nhà.
Ngoài miệng thì nói không để trong lòng, nhưng trong thâm tâm của anh lại quan tâm hơn ai hết và khao khát có được tình cảm gia đình.
Trương Hùng mím môi không nói gì, Hứa Mỹ Lam biết anh xấu hổ nên đổi chủ đề, hỏi anh về việc lái xe: “Anh học lái xe từ bao giờ, sao lại giấu em, anh đã học từ ai vậy, anh mau thành thật khai ra?”
Trương Hùng nghe vậy ho nhẹ một tiếng, có chút ngượng ngùng, “Em cũng biết người đã dạy anh lái xe. Cậu ta đã từng đến nhà chúng mình, cậu ta tên Cẩu Đại Hộ, là người mà anh cứu, anh cũng mới vừa học không được bao lâu, anh nghĩ sẽ dẫn em đi ra ngoài dạo chơi cho khuây khoả, cho em một chút bất ngờ!”
Nghe đến cái tên Cẩu Đại Hộ, Hứa Mỹ Lam cũng nhớ đến anh ta, chỉ vì tên của người đó quá đặc biệt khiến cô khó mà quên được.
Lúc Cẩu Đại Hộ đến nhà bọn họ quả thật là có lái một chiếc xe ô tô nhỏ, vì vậy Hứa Mỹ Lam cũng không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, và thưởng thức phong cảnh dọc đường xuyên qua cửa kính xe ô tô.
Tốc độ lái xe nhanh hơn rất nhiều so với đi xe đạp. Hứa Mỹ Lam cảm thấy rằng không bao lâu nữa bọn họ sẽ đến cửa hàng bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579242/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.