Hiện tại trên bàn trà không có ấm trà mà chỉ có hai đĩa táo và nho đã được rửa sạch.
“Hai cháu nhìn nơi này có thấy hài lòng không, nếu có thiếu cái gì thì nói với bà nội một tiếng, bà sẽ mua cho hai cháu ngay.”
Tất nhiên là tất cả mọi người có mặt ở đây đều biết điều đó, nhìn cách trang trí nội thất ở nơi này chắc phải mất ít nhất một hoặc hai tháng mới xong.
Thực sự rất rõ ràng, căn phòng của bọn họ chắc hẳn đã phải được bắt đầu chuẩn bị từ rất lâu rồi.
Nói không cảm động là nói dối, nhưng bây giờ Trương Hùng thật sự không biết nên giải quyết mối quan hệ của mình với nhà họ Trương như thế nào. Kìm nén một hồi lâu, nửa ngày cũng chỉ có thể nặn ra hai từ “Cảm ơn”.
“Cảm ơn bà nội, cảm ơn cha, Trương Hùng và cháu rất thích nơi này.” Thấy Trương Hùng bối rối, Hứa Mỹ Lam nhanh chóng tiếp nhận câu chuyện.
“Được rồi, chỉ cần các cháu thích là tốt rồi, hai ngày nay hai cháu chắc hẳn cũng đều rất mệt mỏi, chăn bông trên giường là mới được làm xong, hôm qua mới phơi nắng, nên các cháu nghỉ ngơi trước đi, chờ đến khi bữa trưa chuẩn bị xong bà sẽ bảo thím Trương gọi các cháu xuống.”
Sau khi chào hỏi một tiếng, Lam Văn Anh bảo Trương Văn Dũng đẩy bà rời đi.
Sau khi đám người đó vừa rời đi, Trương Hùng mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này anh mới lặng lẽ thì thầm nói với Hứa Mỹ Lam: “Vợ à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579240/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.