Bà cụ cũng là dùng hết sức mình để ôm Hứa Mỹ Lam đi ra ngoài, mặc dù sức khỏe còn tốt nhưng ở tuổi đó nếu là ngày thường, đừng nói là ôm cô, cõng cô chưa chắc đã cõng được.
Cho đến khi thoát khỏi nguy hiểm, bà cụ mới thở phào một hơi, lúc này mới phát hiện sau lưng của mình đã sớm ướt đẫm mồ hôi lạnh, vai bên phải cũng thoáng có chút đau nhức. Chắc là vừa mới dùng sức tông vào cửa quá mạnh nên đã bị thương.
Lòng bàn chân bây giờ cũng rất đau, nhấc chân lên thì thấy lòng bàn chân trái không biết từ khi nào đã có một cái lỗ. . Truyện Xuyên Nhanh
Nhưng lúc này bà cụ cũng không lo được nhiều, nhân lúc hơi thở đã được bình ổn, bà cụ vội vàng đến bên cạnh Hứa Mỹ Lam dò hỏi, “Mỹ Lam, cháu có sao không...”
Lúc này khi nhìn thấy Hứa Mỹ Lam bà cụ liền bị doạ sợ, chỉ thấy sắc mặt của cô tái nhợt, trên trán tràn đầy mồ hôi. Cơ thể cô run rẩy như thể cô sẽ ngất đi trong giây phút tiếp theo.
Lam Văn Anh vội vàng đỡ lấy cô, lo lắng nói: “Cháu làm sao vậy, cháu có bị thương ở đâu không?”
Hứa Mỹ Lam lắc đầu, không thể nói trôi chảy: “Bụng, đau bụng!”
Nghe thấy tiếng cô nói đau bụng, liền tính bà cụ vốn điềm tĩnh, giờ phút này cũng sẽ luống cuống, may mà tiếng động ở đây cuối cùng cũng kinh động đến hàng xóm chạy ra xem tình hình.
Ngay khi nhìn thấy hoàn cảnh của Hứa Mỹ Lam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579235/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.