Đương nhiên, cô và gia đình nhà họ Nguyên sinh hoạt bình thường, cũng không có khả năng có bất kỳ giao tình gì, chẳng qua chỉ là có cảm xúc bộc lộ ra, đối với quyết định của người nhà họ Nguyên có chút ngưỡng mộ khâm phục mà thôi.
“Đi thôi, chúng ta vào đi!” Trương Hùng đi được vài bước, thấy Hứa Mỹ Lam còn đứng ở nơi đó, nhịn không được liền kêu lên một tiếng.
Lúc này Hứa Mỹ Lam mới hoàn hồn, đi theo Trương Hùng vào cửa hàng, bây giờ vẫn là hơn tám giờ sáng, dòng người đi vào cửa hàng bách hóa không ngớt.
Trên đường đi, Trương Hùng canh giữ chặt chẽ bên cạnh Hứa Mỹ Lam, vì sợ rằng cô sẽ xảy ra chuyện gì sơ suất.
Bước vào cửa hàng, Hứa Mỹ Lam có cảm giác nơi này giống như một siêu thị lớn mà cô đã từng đến khi ở kiếp trước.
Mặc dù có rất nhiều người nhưng vẫn không đủ để lấp đầy nơi này, và vẫn còn rất nhiều không gian thừa để hai người có thể đi dạo thoải mái.
Tất nhiên, mỗi khu vực ở đây đều có một nhân viên bán hàng, những nhân viên bán hàng này đang tận mở hòm đồ cho khách hàng lấy đồ, vì vậy có khá nhiều nhân viên bán hàng trong cửa hàng bách hóa.
May mắn thay, những thứ ở đây thực sự cao cấp hơn so với ở Cung Tiêu Xã, nhìn thấy chúng Hứa Mỹ Lam cũng rất có tâm trạng mua sắm.
Khi ở thôn Trương Gia, Hứa Mỹ Lam lấy cớ đi lên huyện hoặc thị trấn để mua thêm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579223/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.