Tuy nói bây giờ thời tiết cũng mát mẻ hơn một ít, nhưng cái nắng cuối mùa thu vẫn rất chói chang, mặc dù nó không gay gắt như nắng của buổi trưa.
Nhưng thịt bày trên sạp thế này, chỉ phủ lên trên một lớp giẻ lau, nhìn cảnh ruồi nhặng bay xung quanh, thật sự khiến người ta không dám nhìn thẳng vào đó.
Trong một thời gian ngắn, Hứa Mỹ Lam sẽ không ghé thăm quầy thịt nữa. Cũng may trong không gian vẫn còn một ít thịt heo, đủ ăn một khoảng thời gian.
Bước vào con hẻm phía sau Cung Tiêu Xã, Hứa Mỹ Lam vừa nghĩ đến thịt, thì trong tay cô liền nhiều hơn một miếng thịt ba chỉ tầm ba bốn ký.
Bước ra khỏi con hẻm, Hứa Mỹ Lam sững sờ ngay khi ngẩng đầu lên và nhìn thấy một người đàn ông to lớn đang quay lưng về phía mặt trời cách đó không xa.
Người đàn ông dường như cảm nhận được ánh mắt của Hứa Mỹ Lam, anh ta ngẩng đầu lên và bọn họ nhìn nhau, thấy đó là vợ mình, Trương Hùng chân dài bước tới và chỉ cần đi vài bước đã đến trước mặt của Hứa Mỹ Lam.
Cầm lấy đồ trong tay cô, thấp giọng hỏi: “Còn có cái gì cần mua sao?” Hứa Mỹ Lam còn có chút chưa định thần lại được, nghe vậy liền lắc đầu một cách máy móc.
Mãi đến khi ngồi ở ghế sau xe đạp, dùng hai tay túm lấy quần áo bên hông của Trương Hùng, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sao anh lại ở đây?” Thực ra cô rất lo lắng, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579205/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.