Tuy nhiên, sau một hồi, Hứa Mỹ Lam cũng hiểu rằng việc có thai và sinh con ở tuổi mười tám là điều rất bình thường. Bản thân không thể từ chối phong tục của thế giới này chỉ vì trước đây chính mình không ở thế giới này.
Vì không cùng một tập tục nên phải tìm cách hòa nhập ở nơi này là lựa chọn đúng đắn nhất.
“Cha, cha nói Mỹ Lam sẽ chịu đau đớn, vậy đau đớn đó sẽ như thế nào?” Trương Hùng nhìn thẳng vào đôi mắt của chú Đổng, dùng hành động để nói với ông ấy là anh muốn nghe sự thật.
Chú Đổng nghe vậy khẽ thở dài, lúc này khuôn mặt mới trở nên nghiêm túc.
“Chuyện này đúng thật là rất khó nói. Nếu tốt thì chỉ là cơ thể yếu ớt, ốm nghén nặng, còn dễ dàng sinh ra bệnh. Nhưng nếu không cẩn thận, có khả năng sẽ nguy hiểm đến tính mạng, cho nên chuyện này hai người các con còn cần bàn tính với nhau cho thật kỹ!”
Trái tim của Trương Hùng đập lỡ một nhịp, toàn thân lạnh run. Bản thân anh không biết làm thế nào để nói những lời tiếp theo một cách bình tĩnh được.
“Được, chúng ta đi học trước đi, sắp muộn học rồi, buổi tối có chuyện gì thì nói sau.”
Liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, Trương Hùng đứng dậy một cách máy móc, đi đến bên cạnh Hứa Mỹ Lam, cô gật đầu, liền chào chú Đổng rồi theo Trương Hùng ra khỏi cửa.
Ngồi trên ghế sau của chiếc xe đạp, Hứa Mỹ Lam một tay giữ yên xe, một tay ôm eo Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579199/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.