Ngồi cách đó không xa là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi!
Thấy Hứa Mỹ Lam đã quay trở về, Trương Hùng ngay lập tức nở một nụ cười tươi.
“Mỹ Lam, em đã trở về rồi! Anh giới thiệu với em một chút, người này chính là Cẩu Đại Hộ, người anh em lần này cùng anh đi Hải Thị, Đại Hộ, đây là vợ của tôi!”
Trương Hùng giới thiệu hai người với nhau, Cẩu Đại Hộ nghe thấy vậy liền lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt Hứa Mỹ Lam và dừng lại cách một mét rồi đưa tay ra, “Chào chị dâu!”
Hứa Mỹ Lam ho sặc sụa khi nghe câu “chị dâu!” May mắn thay, cô đã ổn định được biểu cảm trên khuôn mặt không để cho mọi người nhìn thấy sự bối rối của cô.
“Xin chào!” Khẽ cong môi, vừa định đưa tay ra bắt tay với Cẩu Đại Hộ, đến khi hai tay sắp chạm vào nhau, lại bị một bàn tay khác giữa chừng cắt ngang tay của Hứa Mỹ Lam.
“Vợ à, em xem trong nhà có món nào ngon làm nhiều một chút nhé, hôm nay anh cùng Cẩu Đại Hộ uống một ly!” Đang nói chuyện, Hứa Mỹ Lam đã bị Trương Hùng đẩy rời xa Cẩu Đại Hộ.
Cẩu Đại Hộ vừa nghe nói rằng anh ta sẽ ở lại đây ăn tối, anh ta cũng không bận tâm bàn tay đang xấu hổ duỗi ra phía trước, anh ta đang rất phấn khích.
“Trong khoảng thời gian này, ngày nào cũng nghe thấy anh Hùng nói về tay nghề của chị dâu. Hôm nay em quả thật là may mắn có lộc ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579175/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.