“Anh nói bậy bạ cái gì thế!”
Hứa Mỹ Lam dùng sức tách hai tay Trương Hùng ra, nắm lấy ngón tay anh vung sang một bên, Trương Hùng cười ha hả rồi rút tay lại, nhân cơ hội chạm vào đỉnh đầu hơi lộn xộn của Hứa Mỹ Lam.
Hứa Mỹ Lam như thế nào cũng không hiểu ra, cô chỉ muốn thẳng thắn thừa nhận rằng chính mình có không gian, vậy tại sao cô lại có quan hệ liên quan đến yêu tinh và yêu ma trên núi!
Quên đi, nếu không nghĩ ra, đơn giản chỉ cần không nghĩ tới, hôm nay vốn tưởng rằng sẽ lấy hết dũng khí thẳng thắn nói với Trương Hùng, lại không ngờ rằng anh lại như vậy, toàn bộ đều bị rối tung lên.
Khẽ thở dài, “Ngủ đi!” Cô bây giờ không có tâm trạng để thẳng thắn thổ lộ bất cứ điều gì với Trương Hùng nữa, xoay người, trực tiếp đưa lưng về phía Trương Hùng nhắm mắt lại nằm xuống.
Không ngờ rằng sau lưng cô, người đàn ông nhìn bóng lưng của cô, trong lòng vô cùng phức tạp, dần dần trở nên kiên định!
Anh làm sao không biết Hứa Mỹ Lam có chuyện gì muốn nói, Trương Hùng nhìn vẻ mặt của cô cũng có thể đoán được tất cả, nhưng anh không muốn biết, anh sợ Hứa Mỹ Lam sẽ đem bí mật của chính mình nói ra với anh, sẽ có hậu quả không thể kiểm soát được, từ sau khi nghi ngờ thân phận của Hứa Mỹ Lam, anh thậm chí thường tìm một cuốn sách tranh ảnh trong một trạm thu gom rác thải để về đọc nghiên cứu một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579173/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.