“Vậy được rồi, anh bôn ba bên ngoài nhiều ngày như vậy cũng đã mệt rồi, mau nghỉ ngơi đi, có chuyện gì ngày mai chúng ta hẳn nói sau!”
Hứa Mỹ Lam che miệng ngáp một cái, cô định rời khỏi vòng tay của ấm áp của Trương Hùng, nếu không phải vì anh ấy xuất hiện đột ngột, nói như vậy cô chắc chắn đã ngủ mất rồi!
Thật đáng tiếc khi bàn tay anh ôm vào eo cô, căn bản không hề có ý định buông ra.
Hứa Mỹ Lam thấy vậy có chút bối rối, nhẹ nhàng vỗ vào bàn tay to của anh đang đặt lên eo cô, ra hiệu anh buông tay ra!
“Vợ à, anh rất nhớ em!” Một giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên bên tai Hứa Mỹ Lam, giống như lời thủ thỉ của người tình, khiến cô đỏ mặt.
Hứa Mỹ Lam tức giận quay người lại, “Anh...” Những lời sau đó đều bị hành động tiếp theo của Trương Hùng chặn lại!
Trương Hùng cúi đầu vừa lúc chặn môi của Hứa Mỹ Lam, anh thật sự rất nhẹ nhàng, và từ tốn ngậm lấy môi của Hứa Mỹ Lam, dần dần, anh không còn hài lòng với những động tác hời hợt nữa, xoay người của cô lại trong khi Hứa Mỹ Lam vẫn còn đang ngây ngốc, đối mặt với anh.
Môi lại lần nữa bị đè xuống, lần này không còn là động tác hời hợt như chuồn chuồn lướt nước nữa mà giống như mưa rền gió dữ, như muốn trút bỏ nỗi nhớ nhung bao ngày qua nụ hôn này bộc phát ra bên ngoài.
“Hừ!” Trương Hùng trực tiếp cạy khớp hàm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579169/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.