Chính mình bị làm sao vậy, ban ngày nghĩ gì, thì ban đêm lại nằm mơ thấy, có lẽ trong khoảng thời gian này cô có chút hơi căng thẳng, chính mình vẫn là không nên suy nghĩ quá nhiều, nếu không thật sự rất dễ sinh ra ảo giác.
Hứa Mỹ Lam lắc đầu, buông bỏ cảm giác vừa mới có trong lòng đi, nhiệm vụ quan trọng nhất của cô bây giờ chính là đi nấu cơm!
Vì là ngày đầu tiên chuyển đến nhà mới nên bữa tối hôm nay rất phong phú, có thịt kho tàu, canh trứng, còn có gà kho vẫn chưa ăn hết.
Ăn toàn món mặn cũng không tốt, nên Hứa Mỹ Lam lại xào thêm một đĩa đậu que và một đĩa cải thìa. Món chính chủ yếu là gạo, tất nhiên Hứa Mỹ Lam cũng không quên món rượu vàng mà chú Đổng vô cùng nhớ mong. Cô cầm một lúc bốn chai đi ra.
Sau khi bưng hết thức ăn và rượu lên bàn, lúc này Hứa Mỹ Lam mới gọi bọn họ vào ăn cơm, nhìn thấy trên bàn nhiều món như vậy, chú Đổng cũng rất vui vẻ.
Mở nắp chai ra, chú Đổng tự tay rót cho mỗi người một ly rượu vàng, “Nào, hôm nay là một ngày tốt lành, chúng ta cụng ly cùng nhau ăn mừng chuyện chuyển tới nhà mới!”
Hôm nay cao hứng, lại không phải là rượu trắng, kiếp trước cô có uống qua rượu vàng, mặc dù không thể uống được nhiều, nhưng một ly cũng không làm khó được cô!
Vì vậy, sau khi ba người cụng ly, Hứa Mỹ Lam uống một ngụm cạn ly rượu! Nhìn thấy cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579153/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.