Cho nên cũng chỉ là suy nghĩ một chút, rồi từ bỏ cái suy nghĩ đó đi, cứ nghĩ cái ý tưởng này sẽ lắng đọng xuống sau hơn ba mươi năm.
Nhưng xem ra không phải như vậy, bà ấy rõ ràng cảm thấy trái tim mình đập chậm hơn vài nhịp khi nghe Hứa Mỹ Lam nói có rất nhiều người bán đồ ở Kinh Thành!
Hứa Mỹ Lam sở dĩ nói những điều này không phải là do cô tùy tiện nói mà thôi, trước đây khi cô cùng trò chuyện với Trương Hùng, cô nghe anh ấy có nhắc đến việc dì cả muốn làm nhất khi còn trẻ chính là kinh doanh, nhưng đáng tiếc bà ấy được đầu thai sai nhà, ước mơ này cũng vẫn luôn chưa bao giờ được thực hiện!
Hứa Mỹ Lam có một ý tưởng trong đầu, nó còn chưa có thành thục nên chỉ gieo một hạt giống vào Dương Quế Hoa, còn việc nó có nảy mầm hay không, điều đó nằm ngoài tầm kiểm soát của cô!
Trương Hùng đã có linh cảm khi Hứa Mỹ Lam đề cập đến việc ở Kinh Thành, vì vậy khi cô nói điều đó, anh liền đã có một suy đoán mơ hồ.
Anh cũng không ngăn hai người nói về chuyện này, nếu thật sự thành công, cuộc sống của nhà chú cả cũng sẽ tốt hơn, từ nhỏ đến lớn đối xử tốt với anh cũng chỉ có mấy người.
Mà gia đình của chú cả là một trong số đó, nếu bọn họ có năng lực trong lĩnh vực này, ở phạm vi anh có thể thừa nhận được, anh cũng sẽ không ngại giúp đỡ một phen!
Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579145/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.