Hứa Bưu không chút khách sáo liền cắn một miếng, rồi lại cắn thêm một miếng lớn, hai mắt đột nhiên sáng ngời!
“Ăn ngon thật, cảm ơn em gái Mỹ Lam!” Hứa Bưu vừa ăn vừa không nhịn được khen Hứa Mỹ Lam, Hứa Mỹ Lam mỗi ngày đều được Hứa Bưu gọi là em gái Mỹ Lam nên cũng đã quen rồi, nhưng mỗi lần Trương Hùng nghe thấy sắc mặt của anh trở nên rất khó coi.
Cũng may anh hiểu rõ tính tình của Hứa Bưu, anh ta chính là muốn làm cho Trương Hùng cảm thấy khó chịu, thật ra trong lòng anh ta không có ý nghĩ xấu gì!
Đơn giản là hầu hết thời gian, Trương Hùng luôn phớt lờ những lời khiêu khích của Hứa Bưu, khi cả hai người ở chung còn khá là hợp nhau!
Mấy người trò chuyện thêm vài câu, Hứa Bưu cũng đã ăn xong bữa sáng một lúc rồi, uống lên hai hớp nước, liền chuẩn bị xuất phát đi.
“Tiểu Hùng, để hành lý ở phía sau ghế đi!” Hứa Bưu chỉ vào ghế lái, bởi vì nó là một chiếc xe lớn, ghế sau đặc biệt dành cho người lái xe nghỉ ngơi khi cảm thấy mệt mỏi, không gian bên trong cũng không nhỏ.
Hành lý của mấy người chỉ chiếm một góc nhỏ ở phía sau, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng ngồi ở ghế sau, chú Đổng ngồi ở ghế lái phụ, thắt dây an toàn, Hứa Bưu bắt đầu khởi động chiếc xe lên và hét một tiếng “xuất phát!”
Chiếc xe tải lớn từ từ rời khỏi bãi đậu xe và đi về hướng Kinh Thành.
Xuyên qua cửa kính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579124/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.