Thấy người mẹ già lên tiếng, cô con gái cũng không nhịn được mà xen vào: “Đúng vậy, chuyện này làm sao trách chúng tôi được. Nếu muốn nói, vậy tôi cho cô biết đó là do cô ta, Tống Hiểu Uyển, người đã có chồng, mà lại đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông. Nếu không, làm sao sẽ có những chuyện như này. Ô ô đáng thương cho người anh trai đoản mệnh của tôi. Mới vừa đi năm năm, anh ấy đã bị vợ cắm sừng rồi!”
“Đủ rồi!”
Cô y tá nhỏ, cũng chính là Tống Hiểu Uyển, hoàn toàn tức giận, cô ta không nghĩ rằng mình lại lần nữa nhẫn nhịn, lại làm cho bọn họ càng ngày càng không có điểm mấu chốt, đem cô nói không đáng một đồng.
Vì câu nói phải chăm sóc tốt cho mẹ và em chồng trước khi c.h.ế.t của chồng, cô thật sự ngu xuẩn kiếm tiền nuôi những con sói mắt trắng đó suốt năm năm, ngày ngày bị hai mẹ con bọn họ châm chọc mỉa mai, chọc ghẹo thời gian dài như vậy, cũng đã hủy hoại, chà đạp một chút tình cảm cuối cùng của cô dành cho người chồng đã mất của mình rồi!
Không biết vì sao, lúc này khi Tống Hiểu Uyển nhìn hai mẹ con kia, trong lòng không còn một chút xao động nào.
“Các người trở về đi, chuyện hôm nay tôi sẽ xử lý.” Coi như là làm cuối cùng một chuyện, cô y tá nhỏ nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau chuyện này, cô và Lục gia sẽ phân rõ giới hạn!
Hai mẹ con kia nghe nói có thể đi trở về, trong lòng không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579082/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.