Tối hôm qua cô đã giải thích xong sữa bột từ đâu ra rồi, cho nên uống vào cũng không có gánh nặng, Trương Hùng vốn không muốn uống, muốn để dành lại cho vợ của mình, nhưng anh không thể lay chuyển được sự kiên trì của Hứa Mỹ Lam, cuối cùng bát sữa bột đó vẫn vào trong bụng của Trương Hùng.
Không chỉ như thế, trước khi đi, trong túi còn bị Hứa Mỹ Lam nhét mấy viên kẹo sữa, nghe nói là đội sản xuất nào đó đã tự mình làm rồi lén lấy ra bán, Trương Hùng nếm thử một viên, hương vị thật đúng là rất ngon.
Sau khi tiễn Trương Hùng đi, Hứa Mỹ Lam dọn dẹp phòng và sân một lần, sau đó ngồi trên ghế đá trong sân, vừa phơi nắng vừa tiếp tục may số quần áo còn lại.
Không thể ngờ, vừa mới ngồi yên ổn chưa được bao lâu, cửa sân đã bị người mạnh mẽ vỗ rầm một tiếng.
“Ai vậy?” Hứa Mỹ Lam không nhúc nhích, vừa nghe được lực gõ cửa này, cô liền biết người tới không có ý tốt gì, cô cũng không biết ngoài cửa là ai, vì vậy sẽ không mở cửa.
“Mở cửa, mau mở cửa, ban ngày ban mặt làm gì mà đóng chặt cửa như vậy, có phải làm chuyện gì thất đức nên mới phải trốn trong nhà đi.”
U, giọng nói này nghe khá quen, nếu không phải ngày hôm qua tới quậy phá Đại Lưu thì còn là ai nữa.
Một khi đã biết người đến là ai thì Hứa Mỹ Lam lại càng không thể mở cửa, mặc kệ tiếng gõ cửa, Hứa Mỹ Lam vẫn ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579061/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.