Anh sẽ không bao giờ quên cái đêm giá lạnh đó, với một đôi bàn tay lạnh lẽo, anh bị đánh ngất và kéo vào một ngọn núi hoang vắng, nếu không gặp được sư phụ, cái mạng nhỏ của anh chỉ sợ lúc đó đã không thể giữ được!
“Người phụ nữ đó quả thật là có vấn đề, sau này em đang ở một mình mà tình cờ gặp được cô ta thì nhớ tránh xa ra một chút.”
Trương Hùng cũng không giải thích gì nhiều, mặc dù thời gian ở chung không lâu. Hứa Mỹ Lam cũng biết anh không phải là người b.ắ.n tên không trúng đích.
“Được, em sẽ cẩn thận!” Ngoài miệng cô đồng ý, trong lòng âm thầm xếp Tiểu Dương là kẻ nguy hiểm số một.
Thấy Hứa Mỹ Lam đã nghe theo lời dặn dò của mình, hai người cùng ngừng nói về chuyện này và nói về việc sẽ đi lên trấn trên vào ngày mai.
“Ông Trương ở đầu thôn ngày mai sẽ đi trấn trên sửa dụng cụ làm nông, nếu em muốn đi thì đi nhờ xe bò của ông ấy, đỡ làm cho bản thân mệt quá.”
Hứa Mỹ Lam nghe vậy lập tức mừng rỡ, cô còn đang suy nghĩ ngày mai nếu không tìm được xe, thì chỉ có thể dựa vào hai chân.
“Vậy thì tốt quá, ngày mai có thể mua nhiều đồ về rồi.”
Thấy cô mừng rỡ như vậy, nói đến mua đồ đôi mắt liền lấp lánh sáng lên, anh không đành lòng làm cho cô tụt hứng vào lúc này, Trương Hùng mở miệng, nhưng cuối cùng không nói gì.
Trong lòng lại hạ quyết tâm, vài ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579055/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.