“Tiểu Hùng, chị dâu cậu nói cũng có lý, trên đời này người mẹ nào mà không la mắng con, tôi nghĩ cậu nên nhận lỗi với bà ấy rồi bỏ qua mọi chuyện đi.”
Giữa đám đông, một bà mẹ chồng không thể nhịn được nữa mở miệng khuyên bảo, có một người đứng ra, những người còn lại cũng nói theo, hầu hết đều là nói Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam nên nhận thua, chỉ có một số ít người trong số họ vẫn không đồng tình với ý kiến đó.
Quả nhiên mọi người đều là đang đồng cảm với kẻ yếu, bất kể trước đó Đại Lưu có nặng lời mắng mỏ như thế nào, không ít người đều đứng về phía Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam.
Nhưng chỉ cần Đại Lưu lộ ra một chút yếu thế, những người đó liền sẽ lập tức đứng về phía bà ta, đây cũng chuyện thường tình, ai bảo Đại Lưu là người lớn tuổi, ở thời đại hiếu thuận này, loại chuyện này cũng thật sự rất bình thường.
Khi những người khác đang lên án hai người họ, bọn họ không thấy rằng đôi mắt đang nhắm nghiền của Đại Lưu, người đang bất tỉnh trong vòng tay của Tiểu Dương lặng lẽ hí mắt ra, khóe miệng không ngừng nhếch lên.
Tiểu Dương cũng không ngoại lệ, cô ta cúi đầu cố gắng che giấu nụ cười gần như không thể nhịn được của mình. Càng ngày càng nhiều người lên án, ánh mắt Trương Hùng cũng ngày càng lạnh dần đi.
Ngay lúc anh sắp không nhịn được mà phát điên lên, có một đôi bàn tay nhỏ bé dịu dàng nắm chặt lấy tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579048/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.