Dừng lại một chút, Hứa Mỹ Lam lại nói tiếp, “Có một câu tôi muốn nói với cô, cô gái nhỏ, cô không nên mù quáng nghe theo lời người khác nói, có đôi khi, thứ cô nhìn thấy là đóa hoa rực rỡ, nhưng khi cô hái lên để thưởng thức, thì lại nhận ra bên trong đó có một con rắn độc!”
Nói xong Hứa Mỹ Lam nghĩ lại, có phải cô nói quá khó hiểu hay không, cô sợ cô gái nhỏ kia nghe không hiểu, vì vậy lại nói thêm một câu.
“Cô gái nhỏ, cẩn thận đấy, coi chừng rắn độc, không chừng một ngày nào đó lại bị cắn, thật đáng thương quá đi!”
Hứa Mỹ Lam vừa nói vừa lắc đầu, điệu bộ cô đang trách trời thương người nhìn rất giống.
Một số người đã đoán được chuyện này, nhìn thấy vẻ mặt khoa trương của Hứa Mỹ Lam, tất cả đều cười phá lên.
“Cười cái gì, cười cái gì mà cười, mọi người cũng đừng quên, hai người bọn họ những tên khốn khiếp, ở trước mặt mọi người lại dám đánh anh hai và chị dâu của mình!”
Đại Lưu không thể để Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng sống tốt được, thấy mọi người có ý tốt với họ, làm sao bà ta có thể ngồi yên!
Những lời thô tục được thốt ra, nói như vậy ngày thường không thiếu ở sau lưng mắng họ.
“Này, Đại Lưu đây chính là bà không đúng rồi, dù có nói thế nào Trương Hùng cũng là con trai của bà, nghe giọng điệu của bà như này, người không biết chuyện còn tưởng rằng cậu ấy là kẻ thù của bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579046/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.